THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 158

cô cũng nhìn lại anh rồi nói gì đó với Schwarzhuber. Hắn hất đầu chỉ về phía
Lale. Cilka và Schwarzhuber bỏ đi còn tên lính gác bước lại gần Lale.

“Đi theo tao.”
Lale đặt đôi chân nãy giờ anh đang khênh xuống đất và nhìn mặt người

chết lần đầu tiên. Lòng trắc ẩn của anh đã trở lại và anh cúi đầu trước cái kết
thúc bi kịch của thêm một sinh mạng nữa. Anh áy náy liếc nhìn người khênh
cái xác cùng anh rồi vội đi theo tên lính gác. Tất cả bạn tù ở Khu 31 chăm
chăm nhìn theo anh.

Tên lính gác bảo Lale, “Tao được lệnh đưa mày về phòng cũ ở trại

Digan.”

“Tôi biết đường rồi.”
“Thế thì tùy mày.” Tên lính gác bỏ đi.
Lale dừng lại bên ngoài trại Digan, ngắm nhìn bọn trẻ chạy xung quanh.

Vài đứa nhìn anh, cố hiểu cho được sự trở về của anh. Chúng nghe bảo Thợ
Xăm chết rồi. Một đứa chạy lại gần Lale, quàng tay quanh eo anh, ôm anh
thật chặt, chào mừng anh về nhà. Đám nhóc còn lại cũng gia nhập, và chẳng
bao lâu sau đến lượt người lớn chạy ra khỏi khu nhà chào hỏi anh. “Anh đã
đi đâu thế?” họ hỏi. “Anh có bị thương không?” Anh tránh trả lời tất thảy
các câu hỏi của họ.

Nadya đứng cuối đám người đó. Lale nhìn cô. Len qua đám đàn ông, phụ

nữ và trẻ em, anh dừng lại trước mặt cô. Anh lấy một ngón tay lau giọt nước
mắt lăn trên má cô. “Cháu rất vui được gặp lại cô, cô Nadya.”

“Chúng tôi nhớ cậu lắm. Tôi nhớ cậu lắm.”
Lale chỉ có thể gật đầu. Anh phải đi ngay trước khi òa khóc trước mặt mọi

người. Anh chạy về phòng, đóng cửa lại chặn hết thảy thế giới bên ngoài và
nằm xuống trên chiếc giường cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.