THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 169

“Vâng, thưa ngài bác sĩ, mọi thứ đều ổn,” Leon run rẩy trả lời.
Leon cúi xuống nhặt bút của Lale lên.
“Chỉ là cây bút bị gãy thôi. Chúng tôi sẽ sửa rồi quay lại làm việc ngay,”

Leon nói tiếp.

“Mày có vẻ không được khỏe, Thợ Xăm. Mày có muốn tao khám cho

mày không?” Mengele hỏi.

“Tôi khỏe, chỉ tại bút bị gãy thôi.” Lale bật ho. Anh vẫn cúi thấp đầu,

quay mặt đi và cố trở lại với công việc.

“Thợ Xăm!” Mengele quát.
Lale quay lại nhìn Mengele, quai hàm siết chặt, đầu cúi thấp. Mengele rút

súng khỏi bao. Ông ta ẻo lả cầm khẩu súng bên hông.

“Đáng lẽ tao đã bắn mày vì cái tội dám quay mặt đi.” Ông ta giơ vũ khí

lên, chĩa vào đầu Lale. “Nhìn tao này. Tao có thể bắn mày ngay tức khắc.
Mày thấy sao?”

Lale ngẩng đầu lên nhưng hướng ánh mắt lên trán tên bác sĩ, tránh nhìn

vào mắt ông ta. “Vâng, thưa ngài bác sĩ. Tôi xin lỗi, tôi sẽ không làm thế
nữa, thưa ngài bác sĩ,” anh lẩm bẩm.

“Quay lại làm việc đi. Mày đang làm công việc trì trệ đấy,” Mengele quát

rồi lại bỏ đi. Lale nhìn Leon và chỉ về phía đám tro bụi giờ đang rơi quanh
họ.

“Tối qua chúng hốt sạch trại Digan rồi.”
Leon đưa bút xăm cho Lale rồi quay lại làm việc, trong lặng lẽ. Lale nhìn

lên, mong chờ mặt trời chiếu tỏ mình. Nhưng nó đã bị tro bụi và khói che
khuất.

Chiều tối hôm đó, anh trở về khu nhà của mình – giờ là nơi cư trú của

những người hôm nay vừa được anh và Leon xăm số. Anh giam mình trong
phòng riêng. Anh chẳng muốn đánh bạn với ai. Hôm nay thì không. Mãi mãi
về sau cũng không. Anh chỉ muốn yên lặng trong khu nhà của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.