THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 177

muốn gây thêm sợ hãi khi phải thừa nhận rằng anh không biết họ sẽ bị đưa
đi đâu.

“Theo anh thì bọn SS sẽ làm gì chúng ta?” Dana hỏi.
“Anh không biết. Hãy hy vọng chúng sẽ bỏ chạy và để quân Nga giải

phóng trại này. Anh sẽ cố tìm hiểu thêm. Anh sẽ quay lại nói cho bọn em
hay những gì anh biết. Đừng rời khu này nhé. Ngoài kia sẽ có nhiều lính gác
ưa bóp cò lắm đấy.”

Anh nắm hai tay Dana. “Dana, anh không biết sắp tới sẽ có chuyện gì

nhưng khi vẫn còn cơ hội anh muốn nói với em anh cảm ơn em nhiều lắm vì
luôn là bạn của Gita. Anh biết em đã nhiều lần giúp cô ấy bước tiếp khi cô
ấy muốn bỏ cuộc.”

Họ ôm chầm lấy nhau. Lale hôn lên trán cô và rồi đưa tay cô cho Gita.

Anh quay sang Cilka và Ivana, ôm cả hai cô thật chặt.

Quay sang Cilka, anh bảo, “Em là cô gái can đảm nhất anh từng gặp. Em

không được cảm thấy tội lỗi vì những gì đã xảy ra ở đây. Em là người vô tội
– hãy nhớ lấy điều ấy nhé.”

Cô vừa khóc vừa đáp, “Em làm những gì phải làm để sống sót. Nếu em

không làm thế thì một ai đó sẽ phải chịu đựng bàn tay của con lợn đó.”

“Anh nợ em mạng sống của mình, Cilka à, và anh sẽ không bao giờ quên

điều đó.”

Anh quay sang Gita.
“Anh đừng nói gì hết.” Cô bảo. “Đừng nói một lời nào nữa.”
“Gita…”
“Đừng. Anh không được phép nói gì với em ngoại trừ câu ngày mai anh

sẽ gặp lại em. Đó là tất cả những gì em muốn nghe anh nói.”

Lale nhìn những người phụ nữ trẻ tuổi này và nhận ra anh không còn biết

nói thêm gì nữa. Họ được đưa tới đây khi còn là các cô gái và bây giờ –
chưa người nào trong số đó bước qua tuổi hai mươi mốt – họ đã là những
phụ nữ trẻ tuổi đau khổ và tổn thương. Anh biết họ sẽ không bao giờ trở
thành những người phụ nữ mà đáng ra họ phải trở thành. Tương lai của họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.