THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 181

CHƯƠNG 25

G

ita và các bạn đi cùng hàng nghìn phụ nữ khác từ Birkenau và

Auschwitz, lê bước trên đường mòn hẹp tuyết ngập đến mắt cá chân. Cố
gắng cẩn thận hết mức, Gita và Dana tìm kiếm trong các hàng người, hiểu
quá rõ rằng ai lộn xộn là ăn đạn ngay. Họ hỏi cả trăm lần câu, “Chị có thấy
Cilka không? Chị có thấy Ivana không?” Câu trả lời lúc nào cũng vậy.
Những phụ nữ cố gắng nâng đỡ nhau bằng cách móc cánh tay vào nhau.
Thỉnh thoảng, dường như không theo một quy tắc nào, họ dừng lại, được
lệnh nghỉ ngơi. Dù trời lạnh, họ vẫn ngồi trên tuyết, trên bất kỳ cái gì để
chân được thư giãn đôi chút. Nhiều người vẫn ở lại khi có lệnh tiếp tục đi,
họ đã chết hoặc đang chết dần, không tài nào nhích thêm một bước nào nữa.

Ngày chuyển sang đêm và họ vẫn đi. Số người giảm bớt khiến họ càng

khó tránh né con mắt canh giữ của bọn SS hơn. Đêm đó, Dana quỳ thụp
xuống. Cô không đi nổi nữa. Gita dừng lại với cô và trong chốc lát họ không
bị nhòm ngó vì được những phụ nữ khác che chắn giúp. Dana khăng khăng
bảo Gita tiếp tục đi và để mặc cô. Gita phản đối. Cô thà chết cùng bạn mình
ở đây giữa cánh đồng nào đó ở Ba Lan. Bốn cô gái đề nghị giúp mang Dana
đi. Dana không chịu. Cô bảo họ đưa Gita đi. Khi một sĩ quan SS tiến đến
chỗ họ, bốn cô gái lôi Gita đứng dậy và kéo lê cô theo. Gita quay lại nhìn
tên sĩ quan, hắn dừng lại bên cạnh Dana nhưng rồi lại bỏ đi, chẳng thèm rút
súng ra. Không có tiếng nổ nào vang lên. Rõ ràng hắn nghĩ cô đã chết. Các
cô gái tiếp tục kéo Gita đi. Họ không thả cô ra mặc dù cô cố gắng vùng ra để
quay lại với Dana.

Trong đêm tối, những phụ nữ loạng choạng bước, giờ họ gần như còn

chẳng để ý đến tiếng súng thưa thớt nữa. Họ không còn ngoái lại xem ai ngã
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.