THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 183

băng, cuộn tròn vào nhau để giữ ấm nhưng chẳng ích gì. Mấy cái cây trụi lá
chẳng giúp họ che chắn được gì nhiều, dù là trước ánh mắt của người khác
hay trước gió tuyết.

Mãi đến cuối chiều họ mới đến được làng kế bên. Mặt trời đã lặn và những
ngọn đèn đường yếu ớt tỏa chút ánh sáng. Họ buộc phải nhờ một người qua
đường tìm hộ địa chỉ họ được đưa cho. Người phụ nữ tốt bụng đưa họ đến
căn nhà họ cần tìm và ở lại bên cạnh khi họ gõ cửa.

“Trông chừng mấy cô này nhé,” bà ta bảo khi cửa mở, rồi bỏ đi.
Một phụ nữ đứng tránh sang bên để các cô gái bước vào nhà. Khi cửa đã

đóng, các cô gái bèn giải thích rằng ai đã bảo họ tới đây.

“Các cô có biết người vừa nãy không?” người phụ nữ ấp úng hỏi.
“Không ạ,” một cô đáp.
“Bà ta là SS đấy. Một sĩ quan SS kỳ cựu.”
“Cô có nghĩ bà ta biết chúng tôi là ai không?”
“Bà ta không ngu đâu. Tôi nghe bảo bà ta là một trong những người ác

độc nhất trại tập trung.”

Một phụ nữ lớn tuổi bước ra khỏi bếp.
“Mẹ ơi, chúng ta có khách này. Mấy cô gái tội nghiệp này từ trại đến. Mẹ

con mình phải cho họ cái gì đó nóng sốt để ăn mới được.”

Bà cụ rối rít hết cả lên, bà đưa họ vào bếp và mời họ ngồi vào bàn. Gita

không nhớ nổi lần cuối cùng cô ngồi trên ghế ở một cái bàn trong bếp là lúc
nào nữa. Bà cụ múc từ trên bếp lò món xúp nóng hổi cho họ và hỏi han dồn
dập. Hai vị chủ nhà cho rằng để họ ở lại đây là không an toàn. Họ sợ mụ sĩ
quan SS sẽ trình báo về sự có mặt của các cô gái.

Bà cụ cáo lui và rời khỏi nhà. Một lúc sau, bà quay trở lại cùng một người

hàng xóm. Nhà của bà này vừa có gác mái vừa có hầm. Bà sẵn lòng để cho
năm cô gái ngủ trên gác mái. Hơi nóng từ lò sưởi thông lên thành thử trên đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.