THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 188

Sáng hôm sau, Lale thấy mọi người từ các khu nhà gần anh đang đứng

xếp hàng. Anh nhận ra người ta sẽ bắt anh cởi truồng khám xét và tra hỏi
anh là ai, từ đâu đến. Một lần nữa. Anh lấy từ mấy cái túi nhỏ đựng đá quý
của mình ra ba viên kim cương to nhất, bỏ vào trong miệng. Anh chạy ra sau
khu nhà trong khi những người còn lại vẫn đang tập trung vào hàng và rải
mấy viên đá quý còn lại ở đó. Cuộc khám xét dãy đàn ông lõa lồ bắt đầu.
Quan sát thấy bọn lính vạch miệng những người đứng trước anh, Lale bèn
lăn mấy viên kim cương xuống dưới lưỡi. Anh há miệng ra trước khi những
kẻ khám xét động đến anh. Sau khi nhìn thoáng qua, chúng bỏ đi.

Trong vài tuần, Lale cùng những người tù khác hầu như chỉ ngồi không,
chẳng làm gì cả. Gần như tất cả những gì anh có thể làm là quan sát, đặc biệt
là bọn SS đang canh gác họ, và cố phán đoán xem anh có thể tiếp cận ai và
cần tránh ai. Anh bắt đầu nói chuyện đôi chút với một trong số đó. Tên lính
rất ấn tượng khi thấy Lale có thể nói tiếng Đức lưu loát. Hắn từng nghe về
Auschwitz và Birkenau nhưng chưa bao giờ đến đó và muốn nghe anh kể về
nó. Lale vẽ nên một bức tranh không có thực. Chẳng ích gì khi kể cho tên
lính Đức này bản chất thật của việc đối xử tù nhân ở đó. Anh kể cho hắn
nghe anh làm gì ở đó và cho biết anh thích làm việc hơn ngồi không. Vài
hôm sau, tên lính hỏi anh có muốn chuyển đến trại vệ tinh của Mauthausen
tại Saurer Werke ở Vienna không. Nghĩ rằng nó không thể tệ hơn ở đây và
theo lời đảm bảo của tên lính thì điều kiện ở đó tốt hơn một chút và tên chỉ
huy đó già quá nên chẳng màng gì nữa, Lale chấp nhận lời đề nghị. Tên lính
nhắc rằng trại này không nhận người Do Thái nên anh phải giữ kín tôn giáo
của mình.

Ngày hôm sau, tên lính bảo Lale, “Thu thập đồ đạc đi. Mày sẽ đi khỏi

đây.”

Lale nhìn quanh. “Thu thập xong rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.