THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 20

CHƯƠNG 2

R

a ngoài. Tất cả ra ngoài!”

Tiếng còi huýt, tiếng chó sủa. Ánh nắng một buổi sáng trong veo chiếu

vào cửa phòng Khu 7. Đám người tách nhau ra, leo xuống giường đi ra
ngoài. Họ đứng tụ tập ngay bên ngoài tòa nhà. Chẳng ai muốn đi xa hơn. Họ
đợi. Và đợi. Những kẻ vừa la hét và thổi còi biến đi đâu cả. Đám người nhấp
nhổm đổi từ chân nọ sang chân kia, thì thầm với người đứng gần mình nhất.
Nhìn sang các khu nhà khác, họ cũng thấy cảnh tượng y chang. Giờ sao đây?
Đợi thôi.

Cuối cùng một sĩ quan SS và một tù nhân đến Khu 7, cả khu nhà đều im

lặng. Chẳng giới thiệu gì cả. Tên tù nhân đọc số trên bìa kẹp hồ sơ. Viên SS
đứng cạnh, nhịp nhịp chân vẻ nôn nóng, vỗ gậy chỉ huy vào đùi. Phải mất
một lúc tù nhân mới nhận ra những số đó liên quan tới hình xăm mà mỗi
người mang trên cánh tay trái. Khi cuộc điểm danh đã xong, có hai số không
trả lời.

“Mày” – tên điểm danh chỉ một người đứng cuối hàng – “vào trong xem

còn ai không.”

Người đó nhìn hắn ta vẻ dò hỏi. Anh ta có hiểu từ nào đâu. Người đứng

cạnh thì thầm nhắc lại yêu cầu, thế là anh ta chạy vào trong. Một lát sau, anh
ta trở ra, đưa tay phải lên, giơ ngón trỏ và ngón giữa: hai người chết.

Viên sĩ quan SS bước lên phía trước. Hắn nói bằng tiếng Đức. Mấy người

tù đã biết phải giữ mồm giữ miệng và ngoan ngoãn đứng chờ, hy vọng ai đó
trong nhóm sẽ thông dịch cho họ. Lale hiểu hết.

“Chúng mày sẽ được ăn hai bữa mỗi ngày. Một vào buổi sáng, một vào

buổi tối. Nếu chúng mày sống sót tới tối.” Hắn ngừng nói, nụ cười tàn nhẫn
hiện trên mặt. “Ăn sáng xong, chúng mày sẽ làm việc cho tới khi bọn tao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.