THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 36

Những khuôn mặt lóe lên trước mặt anh, những phụ nữ trẻ trung tươi cười

nhảy múa quanh anh, hạnh phúc và sống hết mình. Lale nắm lấy cánh tay
người phụ nữ trẻ anh gặp ở cửa hàng đồ nữ. Giấc mơ của anh dường như
đang lao về phía trước. Lale và người phụ nữ bước vào một nhà hàng trang
nhã, lờ mờ dưới ánh sáng của những chiếc đèn treo tường nhỏ xíu. Trên mỗi
bàn, một cây nến lung linh đè lên tấm khăn trải bàn dày bằng vải Jacquard.
Những món trang sức mắc tiền hắt màu lên tường. Tiếng dao nĩa bằng bạc
chạm vào đồ sứ cao cấp dịu hẳn đi nhờ âm thanh êm ái từ nhóm tứ tấu đàn
dây soi bóng lên một góc phòng. Người giữ cửa nồng nhiệt chào anh trong
lúc đón chiếc áo khoác từ tay bạn đồng hành của Lale và dẫn họ tới bàn. Khi
họ ngồi xuống, phục vụ bàn đưa cho Lale xem một chai rượu. Mắt vẫn
không rời người bạn đồng hành, anh gật đầu và chai rượu được khui ra, rót
vào ly. Cả Lale và người phụ nữ đều đưa tay lần tìm ly rượu của mình. Mắt
vẫn không rời nhau, họ nâng ly lên nhấp một ngụm. Giấc mơ của Lale lại
nhảy cách quãng. Anh sắp tỉnh dậy rồi. Không. Bây giờ anh đang lục lọi tủ
áo quần, chọn áo vét, sơ-mi, cái ưng ý và đeo lên thật hoàn hảo. Anh xỏ
chân vào đôi giày bóng loáng. Anh lấy chìa khóa và ví trên chiếc bàn đầu
giường đút vào túi trước rồi cúi xuống gạt một sợi tóc bướng bỉnh khỏi
khuôn mặt người bạn đồng hành đang ngủ, nhẹ nhàng hôn lên trán cô. Cô
cựa mình mỉm cười. Cô nói, giọng khàn khàn, “Đêm nay…”

Tiếng súng ngoài kia khiến Lale giật mình tỉnh giấc. Anh bị bạn cùng
giường xô đẩy khi họ tìm xem nguy hiểm đến từ đâu. Vẫn vương vấn trong
đầu ký ức về cơ thể ấm áp của cô, Lale chầm chậm ngồi dậy và là người
cuối cùng xếp hàng điểm danh. Người tù đứng cạnh thúc cùi chỏ vào anh
khi thấy anh không trả lời lúc được gọi số.

“Sao thế?”
“Không có gì… Mà có đấy. Nơi này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.