THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 46

xuống nhặt kim lên, Baretski nện khẩu súng trường vào lưng cậu, làm cậu
chúi mặt xuống đất. Hắn đặt một chân lên lưng cậu, ấn cậu xuống.

“Chúng ta sẽ làm xong nhanh hơn nếu anh để cậu ấy đứng dậy làm tiếp.”

Lale bảo, nhìn Leon thở dốc dưới bốt Baretski.

Houstek xông tới chỗ ba người và lầm bầm gì đó với Baretski. Khi

Houstek biến đi rồi, Baretski, mỉm cười chua chát, đạp mạnh xuống người
Leon rồi thả chân ra.

“Tao chỉ là một tên đầy tớ tầm thường của SS. Mày, Thợ Xăm, được đặt

dưới sự che chở của Lực lượng Chính trị vốn chỉ nghe lệnh từ Berlin. Mày
đã gặp ngày may mắn khi tên người Pháp giới thiệu mày với Houstek và
khen với ông ấy rằng mày rất thông minh, biết nói bao nhiêu thứ tiếng.”

Chẳng biết trả lời sao cho phải nên Lale cắm cúi làm việc. Leon lấm lem

bùn đất đứng dậy, ho khù khụ.

“Này, Thợ Xăm,” Baretski nói, nụ cười bệnh hoạn quen thuộc lại nở trên

môi, “chúng ta làm bạn nhé?”

Một lợi thế khi làm Thợ Xăm là Lale biết được ngày tháng. Nó được viết
trên giấy tờ người ta đưa anh mỗi sáng và anh phải nộp lại mỗi tối. Không
phải chỉ có giấy tờ mới cho anh biết ngày tháng. Chủ nhật là ngày duy nhất
trong tuần các tù nhân khác không bị bắt làm việc và có thể dành cả ngày tha
thẩn quanh trại hay quanh quẩn các khu nhà của họ, tụ tập từng nhóm nhỏ –
tình bạn được mang theo vào trại, tình bạn hình thành trong trại.

Chính là vào một ngày Chủ nhật, anh gặp cô. Anh nhận ra cô ngay lập

tức. Họ bước về phía nhau, Lale đi một mình còn cô đi với một nhóm con
gái, tất cả đều trọc đầu, tất cả đều ăn mặc đơn điệu như nhau. Chẳng có gì để
phân biệt cô ngoại trừ đôi mắt ấy. Đen – không, nâu. Cái màu nâu đậm nhất
anh từng thấy. Lần thứ hai họ lại nhìn xuyên thấu tâm hồn nhau. Trái tim
Lale đập lỗi một nhịp. Ánh nhìn nấn ná.

“Thợ Xăm!” Baretski đặt tay lên vai Lale, phá vỡ bùa mê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.