THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 57

“Tớ đã kể là Chủ nhật tới Lale sẽ nói chuyện với tớ, phải không?”

Chủ nhật. Tù nhân đi lang thang xung quanh sân trại chính, một mình hay
theo nhóm nhỏ. Vài người ngồi tựa lưng vào các tòa nhà, quá mệt và yếu
không thể đi đâu được. Một đám SS đi loanh quanh vừa nói chuyện vừa hút
thuốc, không để ý gì đến tù nhân. Gita và các bạn đi lòng vòng, giữ vẻ mặt
vô cảm. Chỉ có Gita thì thầm to nhỏ. Cô nhìn xung quanh.

Lale quan sát Gita và các bạn, mỉm cười trước ánh mắt lo lắng của Gita.

Mỗi khi sắp lọt vào tầm mắt cô, anh lại thụp mình nấp sau những tù nhân
khác. Anh chầm chậm tiến về phía cô. Dana thấy anh trước và định nói gì đó
nhưng Lale đã đặt một ngón tay lên môi. Không hề lệch bước, anh bước tới
nắm lấy tay Gita và tiếp tục đi. Bạn cô cười khúc khích ôm ghì lấy nhau
trong khi Lale lặng lẽ dắt Gita vòng ra phía sau tòa nhà hành chính, kiểm tra
cho chắc rằng lính gác trên chòi canh gần đó đang nghỉ ngơi và không nhìn
về phía họ.

Anh tựa lưng vào tường trượt xuống, kéo Gita theo. Ngồi đó, họ có thể

thấy cánh rừng phía bên kia hàng rào bao quanh. Gita nhìn chằm chằm
xuống đất trong khi Lale chăm chú nhìn cô.

“Chào em…” anh ngập ngừng nói.
“Chào anh,” cô đáp.
“Hy vọng anh không làm em sợ.”
“Chúng ta có an toàn không?” cô phóng tầm nhìn về phía chòi canh gần

đó.

“Chắc là không, nhưng anh không chịu nổi nếu cứ mãi chỉ được nhìn thấy

em thôi. Anh cần phải ở bên em và nói chuyện với em như người ta vẫn làm
thế.”

“Nhưng chúng ta có an toàn đâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.