THỢ XĂM Ở AUSCHWITZ - Trang 94

“Mengele, ngài bác sĩ Josef Mengele. Mày nên nhớ cái tên đó đi, Thợ

Xăm.”

“Ông ta làm gì ở chỗ tuyển chọn thế?”
“Ngài bác sĩ tuyên bố sẽ có mặt ở nhiều cuộc tuyển chọn vì ông ta đang

tìm kiếm những bệnh nhân đặc biệt.”

“Tôi đoán bị bệnh không phải là tiêu chuẩn để ông ta chọn.”
Baretski cười đến gập cả người. “Đôi lúc mày cũng tếu thật, Thợ Xăm ạ.”

Lale quay lại làm việc. Một lúc sau anh nghe có tiếng huýt sáo nổi lên sau
lưng, âm thanh đó khiến nỗi sợ hãi xuyên thấu thân thể anh đến nỗi anh tuột
tay và đâm mạnh vào cô gái anh đang xăm. Cô gái hét lên. Lale lau vết máu
đang ứa ra trên cánh tay cô. Mengele tiến lại gần.

“Có chuyện không ổn à, Thợ Xăm? Mày là Thợ Xăm phải không?”

Mengele hỏi.

Giọng ông ta khiến Lale lạnh cả xương sống.
“Thưa ngài, ý tôi là, vâng, thưa ngài… Tôi là Thợ Xăm, thưa ngài bác sĩ,”

Lale lắp bắp.

Mengele giờ đã đứng bên cạnh, nhìn chằm chằm xuống anh, mắt hắn đen

như than, không chút cảm thông. Một nụ cười kỳ lạ hiện lên trên khuôn mặt
hắn. Rồi hắn bỏ đi.

Baretski đến đấm mạnh vào cánh tay Lale. “Hôm nay vất vả quá hả, Thợ

Xăm? Có khi mày muốn nghỉ ngơi và đi dọn nhà xí nhỉ?”

Đêm đó Lale cố gắng lấy nước từ một vũng nước nhỏ để gột vết máu khô
trên áo. Anh đã gột gần sạch nhưng rồi quyết định rằng một vết máu sẽ là lời
nhắc nhở đích đáng về cái ngày anh gặp Mengele. Lale đồ rằng tay bác sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.