THOÁT BÓNG - Trang 254

Tấm chắn mặt màu đen của anh ta phản chiếu ánh mặt trời ngược

lại vào ngay chỗ cô.

Cô hoảng sợ tới mức cảm thấy choáng váng, từng đốm sáng lập lòe

trước mắt cô. Cô có thể nghe thấy tiếng hơi thở của mình, phổi cô
đang đập quá nhanh, và lờ mờ cô nhận ra rằng cô đang bị tăng thông
khí. Cô phải ngừng lại, phải kiểm soát được bản thân, không thì cô sẽ
không có chút cơ hội nào. Một cách chủ ý, cô hít vào một hơi sâu và
giữ nguyên, bắt bản thân bình tĩnh lại.

Cái cảm giác choáng váng dần dịu xuống, và tầm nhìn của cô rõ nét

hơn. Cô đứng thẳng lên và căng mình sẵn sàng.

Anh ta thong thả xuống xe, đá chân chống, và dựng chiếc Harley

đứng trên cánh đồng. Xét tới việc mặt đất gập ghềnh thế nào, Lizzy có
một suy nghĩ thoáng qua rằng anh ta hẳn đã tìm thấy chỗ đất bằng
phẳng duy nhất trên cả cánh đồng này. Cử động của anh ta vẫn rất
điềm tĩnh và khoan thai. Anh ta kéo lỏng dây cài ở cằm ra, dùng cả hai
tay đeo găng để kéo cái nón bảo hiểm ra và đặt nó lên trên ghế ngồi.
Rồi anh ta tiến tới chỗ cô.

Nếu anh ta có vũ khí thì cô không nhìn thấy. Hai tay anh ta trống

không.

Điều đó không có nghĩa là anh ta không có một cây súng ngắn nhét

ở lưng quần bên hông anh ta.

Không, đó không phải là cách anh mang vũ khí. Anh sử dụng dây

đeo súng.

Tim cô đã bắt đầu chạy đua, và đột nhiên máu đập dồn dập hai bên

tai cô. Cô nghe thấy một tiếng động nhỏ xíu rung trong cổ họng, một
thứ gì đó câm lặng và mất kiểm soát. Tầm nhìn của cô thu hẹp lại
thành một đường hầm, ở trung tâm là khuôn mặt anh ta, với kết cấu
hai gò má được điêu khắc gần như một cách tàn bạo, đôi mắt đen như
đêm tối, chăm chú như mắt diều hâu tập trung vào con mồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.