Cách anh ta di chuyển có vẻ ung dung, hai hông thả lỏng, hai vai
rộng chuyển động tới lui, sự thăng bằng của anh ta hoàn hảo dù cho
anh ta có cần phải nhảy về hướng nào.
Cô nhìn vào mặt anh ta.
Thời gian như quay văng khỏi cô, mọi thứ vững chắc đều như sụp
xuống. Choáng váng, cô đưa cái tay đang giữ chặt con dao ra và chạm
vào một cây cột trụ, nhưng cô không thể nắm cây cột mà không phải
buông con dao ra, mà cô thì không định làm như vậy. Ngực cô thở hổn
hển, cô nhìn chằm chặp không chớp mắt vào anh ta khi quá khứ và
hiện tại hòa vào nhau thành một cơn lốc xoáy đầy màu sắc, với ngày
và đêm, với khi ấy và hiện tại.
Khuôn mặt anh ta.
Cô đã từng nhìn anh trước đây, khi anh tiến về phía cô giống như
lúc này, đầy kiêu ngạo như thể anh ta kiểm soát mọi thứ trong thế giới
anh ta.
Những đòn ra tay và chân nhanh vun vút, tiếng thịch khi hai cơ thể
va vào nhau, tiếng càu nhàu khi những cú đấm trúng đích. Người tập
cùng anh đánh trúng một cú vào bi của anh khiến anh ngã xuống, chửi
rủa qua hàm răng nghiến chặt, trong khi cô và người tập cùng cô cười
phá lên bởi anh gần như không bao giờ thua một trận nào.
Anh cũng không thua trận này. Anh uốn cong lưng và nhảy bật
thẳng dậy trước khi đối thủ của anh chiếm được lợi thế, và hai tiếng
bộp bộp nhanh chóng, một với khuỷu tay phải của anh, một với gối
trái anh, đưa đối thủ xuống sàn. Người đàn ông nằm sõng soài trên
tấm đệm, thở nặng nhọc và rên rỉ. Anh ta đập một tay xuống thảm chịu
thua.
X chộp lấy một cái khăn và đi tới chỗ cô và người tập cùng cô đang
đứng nhìn, bước đi của anh vẫn nhanh nhẹn uyển chuyển như lúc nãy,
đôi mắt sẫm của anh thu hẹp vào khuôn mặt cô. Mồ hôi nhỏ giọt trên
mặt anh, thấm đẫm chiếc áo thun màu xanh ô liu. “Tại sao phụ nữ luôn