của anh khi anh chầm chậm thả lỏng người, tựa trọng lượng nặng nề
của anh trên cô.
Cô nhắm mắt, đưa ngón tay vào đám tóc sẫm dày của anh, nắm chặt
sau gáy anh. “Xavier.” Cô đã sống thiếu anh bằng cách nào vậy?
Anh biết chuyện gì đang xảy ra. Anh có thể lấp đầy những khoảng
trống tồi tệ đó trong trí nhớ của cô. Điều quan trọng là cô đã nhớ ra
anh. Cô yêu anh nhiều hơn cô có thể kiềm lại, và giờ đây họ lại ở bên
nhau lần nữa, cô không định để anh đi cho tới khi cô hút kiệt anh.
Và sau đó cô sẽ giết anh vì những gì anh bắt cô trải qua ngày hôm
nay.