THOÁT BÓNG - Trang 261

Chương hai mươi bốn

N

gại ngùng không phải là từ diễn tả được tình cảnh này.

Giờ cô ở đây, nửa khoả thân – theo đúng nghĩa đen – với người đàn

ông mà cô vừa làm tình cùng, nhưng cô lại không chắc lắm là chuyện
gì đang xảy ra. Đáng lẽ cô nên giải quyết ít nhiều tình hình đó trước
khi ngã xuống lăn lộn với anh ta mới phải chứ?

Cô cầm cái quần của cô lên, giữ nó trước cô như thể làm vậy có thể

giúp ích gì đó. “Ừm… em có giấy lau ướt ở trong ba lô.” Cô vẫy tay
về phía cuộn cỏ khô nơi cô đã để lại mọi thứ trong cơn hoảng loạn
chạy về cái lán.

Anh không có vẻ cảm thấy chút gì lúng túng giống cô. Anh trượt

một cánh tay rắn chắc và đầy cơ bắp quanh eo cô và kéo cô ra khỏi
anh trong một phút; cô tự động cứng người lại, chủ yếu là do lo lắng
hơn là từ chối. Dần dần cô thả lỏng, gò má cô dựa trên vai anh và hai
tay ép chặt vào lưng anh, cảm nhận đám cơ cuồn cuộn ở đó, sức nóng
chảy trào từ anh. Mặc dù cô vẫn chưa nhớ nhiều chi tiết về quãng thời
gian họ bên nhau, mọi thứ về anh đều thật thân thuộc, thật đúng đắn,
từ mùi hương cho đến vị của anh, cho đến cách mà cơ thể họ vừa vặn
với nhau. Anh hôn lên đỉnh đầu cô. “Để anh lấy cho. Đừng phóng con
dao đó vào anh khi anh quay lưng lại, được không?”

đã nghĩ tới chuyện kéo con dao ra khỏi chỗ cô cắm trên cây cột,

bởi cô không chắc chắn và không biết có cần vũ khí hay không. Cô
nghĩ, bất cứ khi nào nghi ngờ, cứ cầm lấy vũ khí rồi hẵng lo chuyện
trông có vẻ ngu ngốc ra sao. Liệu có phải điều đó có nghĩa là anh hiểu
rõ cô, hay chỉ đơn giản là cuộc đời của anh vốn vậy, rằng anh phải
xem xét mọi thứ dưới góc độ một cuộc tấn công tiềm tàng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.