THOÁT BÓNG - Trang 271

“Cái quá trình đó đã giết ông ta sao?”
“Anh cũng không nói vậy.”
Cô với tay ra và véo anh, quắc mắt. “Em mệt với những thứ anh

không nói lắm rồi. Hãy xem xét vấn đề như thế này: nếu em không
biết chính xác chuyện gì đang xảy ra, thì em sẽ không biết làm gì cả,
và em có thể sẽ phạm sai lầm có thể khiến cả hai chúng ta cùng bị giết
chết. Em phải biết em – chúng ta – đang đối phó với chuyện gì. Không
cho em biết gì không phải là một bước chiến thuật hay đâu.”

Cô nhìn thấy ánh lóe lên trong mắt anh, biết rằng cô đã nói trúng

yếu điểm có thể khiến anh chú ý nhất. Xavier là một chiến lược gia
bẩm sinh, liên tục tính toán các khả năng, xem xét nguyên nhân và kết
quả, hành động và phản ứng. Anh có nước phản công cho từng nước
đi.

“Anh không muốn làm bất cứ điều gì có thể… làm hại em,” anh

cuối cùng nói, lắc đầu, và cô biết rằng cô đã thua trong cuộc tranh luận
này, ít nhất là lúc này. “Đây là một lãnh thổ chưa được biết tới. Em
đang tự mình lấy lại trí nhớ, và đó có thể là điều tốt nhất cho não của
em.”

“Anh không hỏi ai được sao?”
Anh khịt mũi. “Những người mà anh có thể hỏi là những người

đang cố giết chúng ta.”

“Chậc, thế thì khốn kiếp thật,” cô nói một cách gay gắt, và khiến

anh nhoẻn miệng cười.

“Anh không thể không đồng ý.”
Một ý khác nảy đến với cô, và cô chọt vào anh. “Anh đã tìm thấy

em. Anh đã gắn máy theo dõi em luôn có phải không? Em đã bỏ cái
điện thoại rồi, vậy anh đã gắn máy theo dấu ở chỗ nào khác nữa?”

“Anh gắn ba cái theo em, khi thấy tình hình chuyển biến xấu đi.

Một trên cái ba lô em để lại nhà.”

“Được rồi. Cái đó và cái điện thoại nữa là hai. Gì nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.