THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 202

- Trái lại.

Pohlmann gật đầu.

- Tôi không muốn bảo gì anh vì không muốn cho anh lỡ lời gánh lấy hậu

quả khi chống lại những kẻ giải thích quanh co để bênh vực chính sách của
họ. Thiếu gì kẻ như vậy. Họ tuyên bố những lời cả quyết đanh thép nhưng
chỉ thuyết phục được những người hèn nhát.

- Cả những người trong Giáo hội?

Pohlmann lưỡng lự, sau mới nói:

- Trong Giáo hội cũng vậy. Nhưng Giáo hội được may mắn hơn. Bên

cạnh giáo điều: "Yêu người khác như yêu mình" hay "Không được giết
người" còn có câu này "Trả lại César cái gì của César, trả lại Thượng Đế cái
gì của Thượng Đế". Như vậy họ có chút tự do để hành động.

Graber mỉm cười. Y thấy lại giọng châm biếm của thầy học cũ.

Pohlmann hiểu thái độ của y.

- Anh cười à. Tại sao anh không nói lớn lên.

- Tôi có nói lớn cũng chẳng ai nghe.

° ° °

Graber trở lại công trường. Ánh sáng thanh thiên bạch nhật làm y chói

mắt. Y thong thả đi qua công trường. Y có cảm tưởng của người vừa được
thông báo cho biết quyết định của tòa án sau nhiều phiên xử gay go, nhưng
không bận tâm đến án quyết tha bổng hay trừng phạt. Đã chậm quá rồi, y
muốn tìm cái gì khi về nghỉ phép thì bây giờ đã tìm thấy, bây giờ y biết rõ
cái đó là sự thất vọng và y cũng không tìm cách trốn tránh thất vọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.