Y đã muốn đến nhà Binding thay đồ, nhưng từ trưa hôm ấy đến nay y
chưa trở lại nhà Binding.
- Anh cứ đến nhà em mà thay đồ.
- Nhà em? Thế còn mụ Lieser?
- Thây kệ mụ! Em đã quyết không đếm xỉa tới mụ ta nữa.
- Ta không đếm xỉa đến nhiều chuyện khác nữa.
- Em cũng vậy.
Bồi bàn mang ra một chai rượu và mở nút. Nhưng anh ta không rót ra ly.
Anh ta nghiêng đầu nghe ngóng.
- Lại báo động, thật là ngán.
Anh ta không cần phải giải thích. Tiếng còi hụ vang lên che lấp cả tiếng
nói của khách ăn.
- Hầm núp gần nhất ở đâu?
- Hầm của nhà.
- Có dành cho khách ăn không?
- Ông cũng là khách ăn. Hầm tốt lắm. Hơn những hầm trong thành phố.
Vì chúng tôi có phòng cho các sĩ quan cao cấp.
- Nhưng còn món ăn?
- Chưa cho vào lò. Để tôi giữ nguyên vẹn. Tôi không muốn đưa xuống
hầm. Hẳn ông cũng hiểu.
- Anh nói phải.