THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 209

Graber rót ly mình và ly Elisabeth và nói:

- Anh làm thế này để tỏ ra mình can đảm. Vì đã bị nạn bom thì tốt hơn

hết ta hưởng cái gì có thể hưởng được, đã biết đâu lát nữa có còn gì không.

Elisabeth nhìn bộ quân phục của y:

- Em sợ vào một hầm đầy nhóc sĩ quan người ta sẽ biết sự giả mạo.

- Biết thế nào được.

- Sao lại không.

- Vả anh cũng không cần.

- Không cần không phải là để bị bắt.

- Ít khi lắm. Cái sợ làm mình chú ý đến chuyện đấy thôi chứ có gì đáng

lo. Thôi xuống đi. Lúc khó khăn nhất đã qua rồi.

° ° °

Một phần hầm rượu được đổ bê tông, chống gióng sắt làm thành hầm

núp. Có nhiều ghế, ghế bành và trường kỷ với bàn. Nền trải mấy cái thảm
cũ, tường quét vôi trắng. Còn có một cái máy thâu thanh, một cái bàn thấp
để ly tách và mấy chai rượu. Hầm núp hạng sang.

Hai người ngồi gần tấm vách ván mỏng ngăn chỗ chứa rượu. Nhiều

khách ăn cũng theo xuống trong số ấy có một người đàn bà rất đẹp mặc đồ
đại hội trắng. Áo hở vai, cánh tay trái óng ánh vàng ngọc. Theo sau là một
bà tóc vàng mặt như mặt cá chép. Rồi đến những khách ăn mặc dân sự, một
vài bà đứng tuổi và vài sĩ quan. Người ta bắt đầu mở nút chai.

Graber nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.