THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 212

Những vòng sáng run run đưa trên mặt tường. Trong tối xuất hiện hai vai

trần một người đàn bà, một hột xoàn sáng chói, một cái miệng há hốc đen
thui, tiếng người nói qua tiếng bom gầm như tiếng kêu chuột nhắt giữa nơi
thác đổ. Rồi một tiếng nổ lớn bung ra, lớn thêm đến nhức óc như có một
vẩn thạch bằng thép rớt xuống hầm. Tất cả đều lung lay. Những vòng tròn
sáng vươn lên rồi tắt ngấm. Hầm không rung động nữa, tiếng gầm như làm
hầm bật khỏi trái đất tung lên trời. Graber có cảm tưởng như mình lấy đầu
chọc thủng trần nhà. Y lấy hai tay ôm chặt Elisabeth. Một lần rung chuyển
nữa lại xuất hiện, y vội vàng lấy mình che kín Elisabeth, lôi tuột nàng
xuống đất hai người chui vào một gầm ghế. Y chỉ nghe tiếng nóc sập
xuống. Hầu như trong hầm trở thành rỗng không, cái rỗng không như một
khối kỳ lạ đè nặng xuống người, bóp thắt tim phổi làm máu đập mạnh ở
thái dương. Chỉ còn đợi cái hầm sụp đổ và hấp hối dưới đống gạch vụn. Sự
chờ đợi kéo dài. Thình lình một đóm lửa quay tròn trên mặt đất. Đúng hơn,
một bó đuốc người, đó là một người đàn bà đang la thét:

- Cháy, cháy, tôi bị cháy, cứu tôi với!

Bà ta giẫy giụa, áo phun ra từng loạt đóm lửa, hột xoàn của bà ta cũng

ném ra tia lửa. Mặt bà ta đầy vẻ kinh hoàng. Tiếng người lao xao. Vài
người mặc quân phục chạy lại, cùng với bà ta lăn từng vòng trên mặt đất.
Tiếng kêu thất thanh xuyên qua tiếng súng phòng không và tiếng bom gầm,
rồi tiếng thét bị tắt nghẽn dưới đám chăn mền, quần áo người ta đem trùm
kín bà ta để dập lửa.

Graber ôm chặt lấy đầu Elisabeth và lấy người mình che kín nàng cho

đến khi hết cháy và hết tiếng la hét, kế đó là tiếng rên yếu ớt và mùi khét lẹt
quần áo và thịt người cháy.

- Đi mời thầy thuốc.

- Sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.