THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 231

- Đưa cho anh chai rượu để ở bồn tắm. Chúng ta uống hết đi trước khi

căn nhà này tan thành mớ gạch vụn.

- Chai rượu của lữ quán Germania?

- Phải rồi. Để những chai của Binding vào đấy. Ai đã biết lần bom sắp tới

xảy ra lúc nào. Những thứ rượu ấy dễ nổ như lựu đạn. Có ly không?

- Có ly uống nước.

- Uống sâm banh với ly ấy cũng được, ở Ba Lê tụi này vẫn uống như thế.

- À, lúc mới bắt đầu chiến tranh.

Nàng mang ly lại. Y mở nút chai rất cẩn thận. Rượu lóng lánh dưới đám

bọt trắng.

- Anh ở Ba Lê bao lâu?

- Vài tuần lễ.

- Ở đấy người ta ghét các anh lắm hả?

- Có lẽ. Anh không nhận thấy, vả chăng tụi này cũng không muốn để ý

đến làm gì. Người ta bảo mình thế nào mình cũng tin như thế. Mình chỉ
muốn chóng hết chiến tranh để có thể về ngồi phòng trà uống cà phê, uống
những thứ rượu chưa biết. Bấy giờ mình còn trẻ quá.

- Trẻ à! Anh nói như cách đây đã mười năm.

- Anh có cảm tưởng ấy thật.

- Bây giờ anh không còn trẻ nữa à?

- Trẻ chứ, nhưng trẻ một cách khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.