THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 269

- Mười lăm ngày trước cháu còn ở với anh Hirschland.

Bà cụ Hirschland không ngồi, mắt bà vẫn đăm đăm ra vẻ gay gắt hai tay

run lẩy bẩy.

- Cậu muốn... Tôi có thể... À cậu uống chút gì nhé?

Graber chợt thấy mình khát.

- Dạ, bà cho cháu một chén nước lạnh thôi.

- Để tôi lấy.

Bà đưa mắt nhìn quanh:

- Tôi xuống bếp lấy, cậu chờ một chút, tôi trở lại ngay.

Bà đi xuống bếp. Ra đến cửa bà còn quay trở lại. Graber nghĩ thầm:

"Không biết bà cụ làm sao?". Y đã quen với thái độ ngờ vực, nhưng thái độ
của bà này khác hẳn những người đã gặp.

Y đứng dậy xem những bức họa treo trên tường. Đó là những bản chụp

lại. Một bức họa cây hạt dẻ đang khai hoa, bức khác vẽ một cô gái xứ
Florence. Phía trên trường kỷ treo một bức in lối họa ảnh. Y lại gần xem
kỹ. Bỗng thấy chân mình vấp phải cái gì mềm mềm để dưới trường kỷ, mền
phủ kín đi. Y cúi xuống xem có đánh đổ cái gì và vén một góc mền, thì
thấy hai cái hộp bia cứng dài che kín từ trường kỷ xuống sàn nhà. Chân y
đã làm xê dịch một cái. Y để lại chỗ cũ, nhưng cũng đủ thời giờ để trông
thấy một bàn tay đàn bà giữa hai cái hộp. Có người nằm dưới trường kỷ hai
tay để dọc theo người. Graber trùm mền lại như cũ và trở vễ ghế ngồi.

Bà cụ Hirschland trở lên với cái mâm đựng ly rượu nho và mấy miếng

bánh mì.

Y uống một hớp rượu. Rượu nho hòa đường và đặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.