THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 314

THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT

THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT

Erich Maria Remarque

Erich Maria Remarque

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 19

Chương 19

Đến trưa lại có một trận dội bom. Buổi sáng trời đã u ám oi ả như sắp có

cơn giông.

Mây thấp lắm, ánh sáng bom nổ chiếu lên từng thác lửa từ mặt đất đổ lên

rồi dội trở xuống.

Giờ nghỉ buổi trưa làm phố xá đầy ắp người. Một người trưởng xóm bảo

Grabe phải xuống hầm núp gần đấy. Graber nghe lời, y tưởng rằng chỉ có
còi báo động lấy lệ, nhưng khi bom bắt đầu nổ, y định chen qua đám đông
về phía cửa hầm. Cửa mở để vài người ăn mặc dân sự đi xuống, y thừa dịp
lẻn ra ngoài.

- Vào ngay! Không ai được ở ngoài, trừ trưởng xóm.

- Tôi là trưởng xóm.

Y chạy vội về phía xưởng may. Không chắc có thể tìm thấy Elisabeth

nhưng y cũng ráng đưa nàng đi chỗ khác vì xưởng là mục tiêu thường lệ
của trận bom.

Y rẽ sang phố khác. Đầu phố, một căn nhà bay bổng lên không trung,

phân ra từng khối, rồi lại phân tán nhỏ ra, sau cùng xoay tròn mà rơi xuống
rất ngoạn mục; tiếng bom nổ liên tiếp làm cho người ta có cảm tưởng rằng
căn nhà rớt xuống không có tiếng kêu. Y nằm rạp xuống cống, hai tay bịt
chặt lấy tai. Một tiếng nổ thứ hai có gió làm như một bàn tay khổng lồ nhấc
bổng người lên quẳng xa mấy thước về sau. Chung quanh mình đá tảng rớt
như mưa. Giữa những tiếng nổ kinh khủng hình như đá rớt không tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.