THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 320

- Thế thì tốt hơn hết là bắn cho họ một viên đạn, nếu không thể cứu họ

được.

- Anh cứ thử mà bắn coi để mà mang tội giết người! Vả chăng họ cứ

chạy lồng lên, vì có gió nên họ hóa ra bó đuốc. Tại gió, anh hiểu không?

Graber nhìn người ấy. Dưới cái mũ, hai mắt sâu như hai lỗ đáo đen,

miệng thiếu mấy cái răng.

- Vậy thì họ phải đứng yên à?

- Cứ theo lý thuyết thì như vậy. Đừng giẫy giụa, tìm chăn mền trùm lên

người. Nhưng làm thế nào có chăn mền? Vả chăng bị cháy bỏng thì ai mà
đứng yên được?

- Khó thật... Anh là lính chữa lửa hay trưởng xóm?

- Không. Tôi chỉ đi nhặt xác chết và người bị thương. À xe đã đến rồi,

sớm quá!

Graber thấy một cỗ xe ngựa kéo tiến lại.

- Đứng lại! Không thể đi xa hơn được nữa. Để khiêng cả lại đây. Có cáng

không?

- Có hai cái.

Graber đi theo hai người. Người chết nằm sau một bức tường. Y nghĩ

thầm: "Y như ở lò heo vậy". Không, không được như lò heo, ở lò heo
người ta còn làm việc theo thể thức rõ rệt con heo được mổ ra, cạo lông và
chọc tiết. Nhưng ở đây người ta bị đè bẹp, nát thây, hay đốt thành than.
Từng mảnh áo còn dán chặt vào thịt, một tay áo len, một cái váy vải hoa,
một ống quần nỉ, một bộ nịt ngực dây kim khí còn quấn chặt lấy hai vú đen
thui và máu me. Xác trẻ con chất thành một đống, chúng bị chết một loạt vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.