THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 321

hầm lún. Có những bàn tay, bàn chân đứt riêng ra, những cái sọ bóp nát,
những cái cẳng long khớp, lẫn lộn vào đấy còn có cả đồ vật, một cái cặp
sách học trò, một cái giỏ trong đó có xác con mèo cong queo. Xác một đứa
con trai trắng như bạch tạng, trông không thấy thương tích gì rõ rệt, y như
vớt ở âm ti lên đợi bà mụ truyền cho hơi sống. Xa xa, một xác chết bị cháy
qua loa nhưng cháy đều, trừ chân phải đỏ lửng và phồng lên, không thể biết
đàn ông hay đàn bà vì lửa cháy hết ngực và hạ nang. Một cái nhẫn vàng ở
ngón tay cong queo ném ra tia sáng rực rỡ.

Có người nói:

- Mắt cũng cháy. Ai có ngờ mắt cũng cháy.

Xác chết được chất đống lên xe.

"Linda Linda". Một người đàn bà vừa đi theo cáng vừa khóc thảm thiết.

Mặt trời chọc thủng mây đen. Phố xá đầm nước mưa sáng loáng. Cây cối

còn nguyên lành rung rinh những chòm lá xanh mơn mởn sau cơn mưa rào.

- Không có xá tội gì cả.

Một người đứng gần Graber nói vậy.

Y quay lại thấy một người đàn bà đội mũ đỏ rất chải chuốt đang cúi

xuống với mấy đứa con.

- Không bao giờ có xá tội, dù ở kiếp này hay kiếp khác.

Một toán người đi tuần qua la om sòm:

- Các ông các bà đi giùm, cấm tụ tập ở đây!

Graber bỏ đi: "Tại sao lại không có xá tội?" Y tự hỏi. Sau trận chiến

tranh có biết bao nhiêu cái không thể tha thứ được, nhưng người ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.