THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 348

chặn giấy. Rắn, ếch, thằn lằn ngâm rượu trong cóng được hân hạnh canh
giữ hồ sơ của dân bị nạn. Một con sóc nhồi rơm hai chân giữ viên hạt dẻ,
giương hai mắt thủy tinh nhìn Graber. Bà công chức đã già, tóc hoa râm,
mặt tươi cười.

- Tôi sẽ ghi tên ông vào sổ những người không có nhà ở. Ông có địa chỉ

không?

- Không.

- Thế thì lúc nào trở lại đây xem có kiếm được chỗ nào ở cho ông không.

- Có hy vọng gì không?

- Không. Trước ông đã có sáu ngàn người, cố gắng đi kiếm lấy thì hơn.

Y trở lại nhà Pohlmann. Gõ cửa không ai trả lời. Y đợi một lúc rồi trở lại

phố Marie để xem nhà còn lại gì không.

Nhà cháy đến lầu giữa. Lính chữa lửa mãi đến lúc cuối cùng mới tới nơi.

Nước còn ướt đầm khắp nơi.

Phòng Elisabeth không còn gì cả. Cái ghế y khuân ra ngoài đã biến mất.

Một đôi găng tay xanh ướt nhèo bỏ quên dưới cống, tất cả chỉ còn lại có
thế.

Graber trông thấy khuôn mặt lão trưởng xóm đằng sau màn cửa. Y chợt

nhớ ra mình đã hứa cho lão mấy điếu xì gà. Lời hứa ấy và tất cả mọi sự
việc hình như đã thuộc về quá khứ xa vời; tuy nhiên đã biết đâu mà nói
trước sau này sẽ thế nào. Y định trở lại nhà Binding - vả chăng y cũng cần
tảo ít đồ ăn.

° ° °

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.