THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 53

xích khoai và hành sốt thật ngon. Mẹ cũng có thể kiếm cách làm cho con
món bánh dâu thả kem.

° ° °

Còn phải đợi đến chiều tối. Lúc nào cũng có thương binh đổ đến. Mỗi

đoàn xe đến là những người nghỉ phép thêm lo ngại. Mỗi lúc họ thêm sợ
rằng với sự khó khăn chuyên chở này, họ có thể bị đẩy trở lại mặt trận.
Nhưng rồi đến nửa đêm cũng có chuyến xe. Hàng ngàn ngôi sao lấp lánh
trong đêm; mọi người đều nguyền rủa ông trời, sao trời lại tạo ra điều kiện
lý tưởng cho cuộc oanh tạc? Đã từ lâu thiên nhiên không còn ý nghĩa gì
khác đối với họ ngoài ý nghĩa liên hệ tới chiến tranh, ý nghĩa đe dọa hay
che chở họ.

Thương binh được đưa lên tàu. Ba người được trả ngay về trại vì họ chết

rồi. Cáng để đầy sân ga và chung quanh nhà ga. Cáng nào không có mền
đắp là biết ngay nạn nhân đã chết. Tối âm tối thầm vì cấm ngặt không được
có chút ánh lửa.

Rồi đến lượt những thương binh còn đi được. Họ bị kiểm soát gắt gao.

Graber tự nghĩ: "Nhiều người quá, có lẽ không có chỗ cho người nghỉ
phép". Y ngẩng mặt nhìn trời, tim đập dồn dập. Trên đầu, tiếng máy bay ầm
ầm nhưng mắt nhìn không thấy. Y biết rằng đó là máy bay Đức nhưng y
vẫn sợ. Y còn sợ hơn ở ngoài mặt trận.

Rồi sau họ gọi đến những người nghỉ phép.

Vài người chạy lại nhưng bị cảnh sát ngăn cản. Phải xuất trình giấy kiểm

soát đã cấp cho họ từ trước. Xong việc mới được lên tầu; đã có một vài
người bị thương nhẹ ở đấy trước rồi. Tranh giành nhau, văng tục. Cảnh sát
bắt họ xuống xếp hàng. Người ta dẫn tới một toa khác đã có vài người bị
thương nhẹ nhưng còn chỗ cho người mới đến. Graber kiếm chỗ ngồi giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.