THỜI GIAN ĐỂ SỐNG VÀ THỜI GIAN ĐỂ CHẾT - Trang 80

vấp ngã túi bụi, va vào khách qua đường làm họ quái dị, đưa mắt nhìn theo.
Bất thần y dừng lại, không biết mình ở đâu nữa. Tất cả khu phố đầy kỷ
niệm tuổi thơ nay đã bị tàn phá đảo lộn lung tung, y không còn nhận ra nữa.
Y hỏi một người đàn bà đi qua:

- Bà chỉ dùm đường Haken.

- Cái gì?

Ba ta kinh hoảng vì đang mặc chiếc áo rách hở thịt, vội vàng lấy tay che

ngực.

- Đường Haken?

- Đằng kia, phía tay mặt.

Graber chạy vội về phía ấy. Hai bên rìa đường hàng cây xác xơ vươn

những cành trụi lá như giơ tay van lơn. Y tìm cách định hướng. Ngày xưa y
vẫn nhìn mặt tiền các dãy nhà để định hướng, bây giờ không còn nhà cửa
nữa. Đứng đây có thể thấy nhà thờ, nhưng nhà thờ có lẽ sụp đổ rồi, chỉ thấy
trống không. Y không dám hỏi ai cả. Ở giữa một đường phố, cáng xếp
thành từng hàng dài. Một toán người dùng cuốc đào bới đống gạch vụn,
một toán lính cứu hỏa đang chữa cháy. Nước vòi rồng bốc hơi trước khi
tưới xuống lửa. Căn nhà bị cháy là xưởng đúc đồng. Khi nhận ra xưởng
đúc, y tìm ra được đường Haken.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.