THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 185

ruộm, trông đẹp như một bức tranh.

Trong chuồng chó, tiếng nước chảy róc rách. Mọi người đang tự tắm

rửa cho chó của mình, tiếng nước hòa với tiếng nói, trông thật sinh động.

Cận Thời Xuyên dắt Bình An đi tắm. Từ Lai xem thử chó của những

người khác. Cả đám trông lộn xộn, loạn xị ngầu đến nỗi khiến cô phải phì
cười.

Tuy vậy, Từ Lai không hề xen vào. Xây dựng tình cảm là phải như

vậy. Chó hiểu tính người. Nó biết bạn tốt với nó thì nó mới trung thành với
bạn, phục tùng bạn. Không có con đường tắt nào hết, chỉ có trái tim một
lòng yêu thương chú chó đó mới làm được.

Quay lại xem Cận Thời Xuyên và Bình An, Từ Lai càng cười vui vẻ

hơn. Anh thật sự đối tốt với nó, vì anh hiểu về chó, tôn trọng loài chó và
cũng rất yêu chó.

Một tiếng đồng hồ sau, các vị tân huấn luyện viên bị chó hành hạ chán

chê sắp sửa chịu cảnh bị người hành hạ đến thảm.

Cận Thời Xuyên lạnh tanh ra lệnh: “Tất cả có mặt ở đây, chạy đường

núi mười ki lô mét.”

Dương Dương bước ra khỏi hàng: “Báo cáo.”

“Nói đi.” Cận Thời Xuyên nhìn về phía Dương Dương, cái tên này

thật giỏi sinh sự.

“Vì sao lại là tất cả ạ?”

Cận Thời Xuyên đáp nhẹ bẫng: “Chuồng chó cách sân huấn luyện chỉ

hai phút đi bộ. Các đồng chí mất toi nửa giờ đồng hồ. Nếu đây là đi cứu
người, người sống đã thành người chết rồi. Còn hỏi tại sao nữa không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.