THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 335

Trong khoảnh khắc cô còn đang ngơ ngác, cửa ghế trước đã bị mở ra.

Cận Thời Xuyên đứng cạnh cửa xe nhìn Từ Lai: “Còn chưa muốn xuống
à?”

“À.” Từ Lai tháo dây an toàn ra xuống xe.

Vì đang là buổi sáng nên trên bãi cát không có một ai. Cận Thời

Xuyên và Từ Lai thả chậm bước trên bờ biển đầy thong dong, nhàn tản.

Có điều, Từ Lai đi giày cao gót nên đi trên cát lún xuống, bước thấp

bước cao, rất khó đi.

Cận Thời Xuyên để ý thấy liền kéo cô ngồi xuống một cái ghế tựa trên

bờ biển, rồi anh ngồi xổm xuống trước mặt, tháo giầy cho cô.

“Cận đại ca.” Từ Lai bối rối nhìn xuống đỉnh đầu anh gọi.

“Gì?” Cận Thời Xuyên ngẩng đầu lên nhìn Từ Lai.

“Mấy chiêu tán gái này của anh là ai dạy cho thế?”

Cận Thời Xuyên ngừng tay, nhìn Từ Lai hỏi: “Không thích à?”

Từ Lai dở khóc dở cười, không phải là không thích mà là bị giật mình

đấy. Một người đẹp phóng khoáng như cô mà còn không chịu nổi đây.

“Không phải là không thích, mà là rất không giống Cận Thời Xuyên,

đây không phải là phong cách của anh.”

Cận Thời Xuyên đặt chiếc giầy của Từ Lai mới cởi ra xuống rồi cười

nhè nhẹ: “Xem ra lý luận và thực tiễn là hai việc khác xa nhau rồi.”

“Học trên mạng à?” Từ Lai hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.