THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 394

cha mẹ không can thiệp. Có điều cái gì cần thì vẫn phải hỏi, cái gì nên nói
thì vẫn phải nói, nhà họ Cận chúng ta không chấp nhận loại con gái bẩn
thỉu đầu trộm đuôi cướp các kiểu, rõ chưa?”

Cận Thời Xuyên gật đầu, “Rõ.”

Cận Khải Minh “Ờ” một tiếng, rồi dặn thêm một câu: “Lúc nào có

rảnh thì dẫn về cho cha mẹ xem, tránh sau này gặp nhau mà chẳng nhận ra,
thế thì thật mất mặt.”

Được thôi, nói đi nói lại vẫn là ý đó, Cận Thời Xuyên đáp: “Rõ.”

Ba anh chàng nhịn không nói nãy giờ cuối cùng cũng được dịp mở

miệng. Triệu Dư kể với cha mẹ Cận Thời Xuyên: “Bọn cháu từng gặp cô
gái đó rồi ạ, rất tốt, cực kỳ đẹp.”

Thạch Đầu nắm bàn tay phải, ngón tay cái choãi ra hướng lên trên:

“Là như thế này đấy ạ.”

Cố Nghiêu thèm hút thuốc nhưng ngại có người lớn ở đây nên đành

nhịn, cười hỏi dì Diêm Nguyệt Hàm: “Dì Diêm ơi, có thể ăn được cơm
chưa ạ?”

Cận Thời Xuyên quét mắt nhìn mặt ba người rồi trêu chọc: “Các ông

chẳng có chuyện gì cũng đến nhà tôi ăn chực, thói xấu này lúc nào mới sửa
được hả?”

Ba anh chàng chỉ cười, không nói lại, đứa nào đứa nấy đều mặt dầy cả.

Diêm Nguyệt Hàm đứng dậy, liếc mấy thằng và bảo: “Ăn đồ dì nấu lại

còn dám giấu diếm dì, không phải nãy bảo không biết sao?” Nói xong bà
liền đi vào phòng bếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.