THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 555

Còn về Hoắc Nham Tông, từ sau đêm đó thì không thấy đến tìm cô

nữa. Cô cũng chưa biết phải làm thế nào, đôi khi, trốn tránh là một lựa chọn
dễ dàng hơn đối mặt.

Hàn Phóng nhân lúc rảnh rỗi, tạt qua trả chìa khóa cho Từ Lai. Anh

bảo sau hôm say rượu đó, Hoắc Nham Tông đã ra nước ngoài bàn chuyện
làm ăn rồi. Anh ta không khai thác được chút thông tin nào từ phía Hoắc
Nham Tông, quay sang hỏi Từ Lai xem đã xảy ra chuyện gì, cô cũng không
nói.

Thế là, chuyện cứ như vậy chìm xuống.

Cận Thời Xuyên trước nay không hề hỏi đến chuyện cô và Hoắc

Nham Tông đã giải quyết thế nào rồi. Có đôi lần, Từ Lai cố ý hỏi: “Sao em
cảm thấy anh chẳng hề ghen ghiếc gì hết vậy?”

“Sao không ghen? Ghen to ấy chứ.” Cận Thời Xuyên không cần suy

nghĩ đã bật thốt ra ngoài miệng, lập tức nói chữa, “Có điều, anh tin em.
Anh nghĩ em cũng muốn được tự giải quyết ổn thỏa chuyện này.”

Không thể phủ nhận, Cận Thời Xuyên hiểu cô. Anh tin cô như tin

chính mình vậy.

Có điều anh vẫn nói thêm: “Nếu như hắn dám chạm vào một sợi tóc

của em, ông đây sẽ xử tử hắn.”

“…” Được rồi, đây mới là anh thật sự.

Ngày 30, ngày tập huấn công tác phòng cháy chữa cháy, thời tiết rất

tốt, trời xanh mây trắng, gió nhẹ nắng vàng.

Ngay từ đầu, tất cả các cặp mắt của mọi người đều dán lên người Cận

Thời Xuyên, lần trước chưa kịp nhìn kỹ anh đẹp trai này, lần này nhất định
phải xem cho thỏa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.