THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 60

THỜI GIAN NHƯ HẸN

Tiểu Lộ

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Nắng chiều vấn vít, rặng núi tím biếc, cỏ xanh được nắng nhuộm

thành sắc vàng óng ánh, trong luồng sáng, đám bụi phủ lên ký ức của thời
gian trôi nổi lặng thầm, trời không nóng lắm, thậm chí đã bắt đầu se lạnh.

Thứ nắng chiều le lói ấy chiếu thẳng lên người đôi trai gái, dát lên họ

một lớp vàng. Hai người cách nhau một khoảng, mỗi người đều có tâm sự
riêng.

Thực ra, Cận Thời Xuyên là kiểu con trai mạnh mẽ, tự cao, kiêu ngạo

chứ không phải tuýp người dịu dàng, sau khi được cứu thoát khỏi hiểm
cảnh, Từ Lai mới hiểu ra, anh chẳng hề cùng đứng chung hàng ngũ với hội
những chàng trai ấm áp.

Dù vậy, tại thời khắc đấu tranh giữa sống chết kia, sự ấm áp và lời cổ

vũ của anh, giống như ánh mặt trời chiếu nắng lên mình cây cỏ dại Từ Lai
nhỏ bé đã cận kề cái chết. Thứ tình cảm bác ái anh mang trong mình, đối
với cô gái trẻ đang nằm gần hấp hối trong đống đổ nát, lại là thứ tình cảm
lưu giữ ngàn năm vượt cả không gian và thời gian.

Từ Lai đứng yên, tóc trên đỉnh đầu được dát vàng, thấy rõ đến từng

sợi, đôi mắt cô tươi tắn, cười rực rỡ và trong sáng: “Đây đúng là làm ơn
mắc oán.”

“Em là con gái, không được tùy tiện đụng chạm lên người đàn ông,

hiểu chưa?” Cận Thời Xuyên lúc nào cũng quá… đứng đắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.