THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 610

“Từ nhỏ đến lớn, anh đã từng lừa em bao giờ chưa?” Hoắc Nham

Tông bỗng nhiên bật cười.

Từ Lai lắc lắc đầu, anh chưa từng lừa cô lần nào. Cô lặng lẽ thở phào:

“Quả thực là chưa từng.”

Hoắc Nham Tông cất bước đi trước, Từ Lai đi theo, anh thong thả bảo:

“Chuyện em với cậu lính cứu hỏa kia, chú Từ biết hết rồi.”

“Vâng, không đồng ý ạ.”

“Em thấy sao?”

“Anh thấy em có quan tâm à?”

Từ Lai nhìn về phía Hoắc Nham Tông, nụ cười tươi như vậy đã lâu lại

mới thấy. Mặc dù vướng mắc giữa hai người chẳng thể lập tức biến mất
nhưng còn có thể thoải mái nói những chuyện thế này thì cũng coi là tốt rồi.

Về đến nhà, Từ Lai cởi áo khoác, bật ti vi, vào bếp rót nước uống, sau

đó nghe thấy tiếng người dẫn chương trình vang lên bên tai, cốc nước trên
tay rơi xuống vỡ choang một tiếng, chân bị nước hắt ướt hết.

Cô vội sấp vội ngửa chạy ra ngoài lấy điện thoại để gọi, gọi đi gọi lại,

không có ai nghe.

“Lục Phương Kỳ, Lục Phương Kỳ… nghe điện thoại đi… nghe điện

thoại đi…” Cô gọi đi gọi lại cho Lục Phương Kỳ, vẫn không có ai nghe.

Gió bên ngoài thổi vào trong xe taxi rát cả mặt. Cô chỉ mặc một cái áo

phông mỏng, giả vờ bình tĩnh, cả người đông cứng, bên tai liên tục văng
vẳng tiếng người dẫn chương trình trực tiếp tại hiện trường: “Bên trong tòa
nhà có một lượng lớn vật liệu dễ cháy nổ, lúc cảnh sát phòng cháy chữa
cháy tiếp cận thì gặp phải vụ nổ, theo tin chuyển về từ hiện trường sự cố, có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.