THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 621

Từ Lai xem những tựa sách anh đọc, sao thấy chẳng đáng tin gì cả

nhỉ?

Đêm Giáng sinh hôm nay, Cận Thời Xuyên thi xong, lúc về tiện

đường qua đón Từ Lai, nói là biết cô nàng ở nước ngoài nhiều năm đều có
Giáng sinh nhưng anh lại phải về đội làm nhiệm vụ nên chỉ có thể đón cô
về chơi ở đơn vị.

“Vậy có sao không ạ?” Lên xe rồi Từ Lai mới hỏi Cận Thời Xuyên.

“Chút đặc quyền dẫn người nhà vào đơn vị thì anh phải có chứ.”

Cận Thời Xuyên nhìn Từ Lai, áo khoác cashmere màu trắng sữa, bên

trong là áo len màu nhạt hơn màu trà sữa, trông rất dịu dàng, có điều một
đoạn bắp chân trắng nõn lại để lộ ra ngoài khiến anh đau cả đầu, vừa nãy đi
đón cô đã trông thấy rồi, hình như con gái thích mặc để lộ một chút như
vậy, thật là khó hiểu.

“Trời lạnh thế này, em muốn bị viêm khớp à?” Anh bảo.

Từ Lai thấy Cận Thời Xuyên nhìn chân mình thì phì cười: “Con gái

làm đẹp vì người mình thích, tại hôm nay gặp anh nên mới cố ý mặc đẹp
một chút đó.”

Câu này Cận Thời Xuyên nghe rất bùi tai. Tính ra cũng phải gần nửa

tháng không gặp nhau rồi, anh bận quá, nghe cô nói vậy, miệng liền nhoẻn
cười: “Nhớ anh không?”

“Nhớ ạ!” Từ Lai quay hẳn sang nhìn Cận Thời Xuyên, bả vai tựa vào

lưng ghế, ngắm rất say sưa, “Bạn trai em đẹp trai, dịu dàng lại biết quan
tâm, có thể không muốn hay sao?”

(Chú thích: “Muốn” và “nhớ” đều là cùng một từ nên Từ Lai cố tình

chơi chữ.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.