THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 65

Người phụ nữ này chính là mẹ của Từ Lai.

Sau khi xác định được đó là mẹ của Từ Lai, Cận Thời Xuyên không

dám tới gặp Từ Lai bở, bởi vì anh biết rõ nếu mình đi gặp, con bé nhất định
sẽ hỏi xem đã tìm được mẹ mình chưa, anh không biết mình phải đáp thế
nào nữa.

Dù sao đó cũng là lần đầu tiên anh tham gia một hoạt động cứu nạn

quy mô lớn như vậy, lần đầu tiên lắng nghe những tiếng kêu than dậy trời
đất ở khắp mọi nơi, hồi ấy anh mới chỉ mười tám tuổi, suốt ngày ở trong
quân doanh, chưa từng phải nếm trải cảnh này.

Cho dù có trốn tránh thế nào, cuối cùng em gái ấy vẫn biết được sự

thật, mẹ con bé vì cứu mấy đứa trẻ mà đã bị đè chết ngay tại chỗ. Khi nghe
tin, em ấy đã khóc đến ngất đi.

Về sau, Từ Lai đổi tính, trở nên ít nói, lặng lẽ như một cái bóng. Cận

Thời Xuyên hay tranh thủ lúc được nghỉ bảo Truy Phong chơi với con bé,
kể cho con bé nghe chuyện về Truy Phong, còn đưa cả ảnh cho xem, có lẽ
anh đã làm mất tấm ảnh đúng lúc đó nhỉ? Anh cũng không chắc nữa.

Sau nữa, nghe nói con bé được người nhà tới đón còn bọn anh thì vẫn

phải tiếp tục đi cứu nạn, anh cũng chẳng nghĩ gì, cứ thế vô tư đi mà chẳng
chào hỏi gì.

Cho đến hôm nhiệm vụ cứu nạn chấm dứt, bọn anh được gọi về đội thì

Từ Lai bỗng xuất hiện.

Cận Thời Xuyên dừng xe ở cổng tiểu khu Nam Thành: “Đến rồi.”

Từ Lai quay sang nhìn anh, cười một tiếng: “Vậy em về đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.