THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 686

Ngay từ đầu cô đã muốn đi giúp rồi, không ngờ lại bị ông giữ lại nói

hết cái nọ đến cái kia, Cận Thời Xuyên cũng bảo cô đừng vào phá rối nên
cô mới không vào. Giờ đến lúc dọn cơm thì chắc chắn là cô biết làm rồi.

Diêm Nguyệt Hàm thấy Từ Lai nhiệt tình giúp dọn cơm thì rất vui vẻ.

Lúc ăn cơm, mọi người nhắc đến chuyện để hai nhà gặp mặt, bàn

chuyện hôn sự rồi hỏi xem Cận Thời Xuyên và Từ Lai quen nhau như thế
nào. Sau khi biết được nguồn cơn từ mười năm trước và biết chuyện Từ Lai
từng đi nước ngoài, hai vợ chồng đều bảo là con nhà mình có phúc, chờ
được một cô gái tốt như thế, khiến cho Từ Lai thẹn đỏ cả má.

Bữa cơm kéo dài hơn hai tiếng đồng hồ, mất hơn nửa tiếng chỉ để nói

chuyện phiếm, tiếng cười không lúc nào ngớt.

Ăn cơm xong, Cận Thời Xuyên dẫn Từ Lai ra ngoài đi tản bộ. Các khu

tập thể của quân đội thực ra đều na ná như nhau, chỉ có cái khác là đây là
nơi anh lớn lên nên mới thấy khác.

Mỗi khi ngang qua một góc nào đó, anh sẽ kể cho cô nghe mấy

chuyện thú vị từng xảy ra ở đó. Từ Lai nghiêm túc lắng nghe anh kể, còn
quay lại trêu ghẹo, cười đùa.

Hễ gặp người trong khu tập thể, Cận Thời Xuyên liền chào hỏi người

đó và giới thiệu Từ Lai cho họ làm quen, câu giới thiệu luôn luôn là: “Từ
Lai, vợ sắp cưới của cháu.”

Người nào thân thân thì sẽ trêu rằng là: “Ôi, Thời Xuyên kiếm được

cô gái đáng yêu thế này ở đâu thế?”

Anh dịu dàng nhìn Từ Lai một cái rồi mỉm cười đáp lại là: “Đào được

trong đống đá đấy ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.