THỜI GIAN NHƯ HẸN - Trang 708

Lục Phương Kỳ vỗ người Đỗ Thành: “Cẩn thận một chút.”

“Rõ.”

Ba người đi hết tầng thì hội hợp với nhóm Lưu Húc: “Thế nào?”

Lưu Húc trả lời: “Vừa rồi cứu được hai người, chuyển xuống rồi.”

“Tốt, đi.”

Mọi người tiếp tục lên tầng 7. Trên cầu thang có đồ chắn ngang, cản

trở lối đi. Mọi người chuyển chúng đi, chuẩn bị mở cửa.

Nào ngờ tay Lưu Húc vừa mới chạm vào tay nắm cửa, mở hé ra một

chút đã vội đóng sập lại.

Mồ hôi trên người mọi người bị rang khô hết, đúng là khiếp vía, may

mà không sao.

“Uông Bác, Đỗ Thành, Vương Tuấn chuẩn bị tiến công.” Cận Thời

Xuyên cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.

“Rõ.” Uông Bác và Cận Thời Xuyên chia nhau mỗi người đứng một

bên, cầm bình chữa cháy trong tay.

Lưu Húc và Lục Phương Kỳ cũng đứng mỗi người một bên, sáu người

gật đầu ra hiệu cho nhau. Cửa vừa mở ra, bình chữa cháy lập tức phun
thẳng về phía lối ra, khống chế ngọn lửa.

Sáu người tiếp cận tầng bảy thành công lập tức gọi to: “Có ai không?

Có ai không?”

Bỗng có tiếng khóc đằng sau một cánh cửa: “Cứu với, khụ khụ,

cứu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.