THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 163

Lệ Trí Thành gật đầu, không đáp mà hỏi lại: “Anh nhìn nhận thế nào về

tương lai của ngành túi xách?”

Ninh Duy Khải hơi ngẩn người, mỉm cười: “Từ trước đến nay, ngành

nghề truyền thống luôn phát triển bình ổn, không nổi sóng gió lớn. Có
điều…” Anh ta liếc Lệ Trí Thành: “Mấy chiêu của Lệ tổng đã làm đảo lộn
kết cấu sẵn có, khiến mọi người đều bị đả kích. Tương lai thế nào, chẳng ai
có thể biết trước.”

Lời nói của Ninh Duy Khải vừa châm biếm vừa có chút cảm khái. Lệ Trí

Thành cũng không tức giận, anh từ tốn hỏi tiếp: “Vậy anh cho rằng, một
doanh nghiệp túi xách chuyển sang sản xuất vật liệu có phải là quyết định
sáng suốt hay không?”

Ninh Duy Khải trầm mặc hồi lâu.

Chắc Lâm Thiển cũng không ngờ, cuộc gặp gỡ giữa hai người đàn ông

không hề xảy ra tình trạng đối chọi gay gắt cũng không hề căng thẳng. Hai
người gọi một ấm trà, mấy đĩa đồ ăn nhẹ, trò chuyện hơn một tiếng đồng
hồ.

Bọn họ không nhắc tới ân oán trong quá khứ mà chỉ bàn về sự thịnh suy,

lên xuống của ngành túi xách.

Cho đến khi đẩy cửa ra về, Lệ Trí Thành và Ninh Duy Khải cũng không

thảo luận một câu về việc hợp tác hay tiếp tục đối chọi trong tương lai.

Tuy nhiên, người thông minh đôi khi chẳng cần phải nói quá rõ ràng. Qua

buổi gặp gỡ này, Ninh Duy Khải đã hiểu rõ dụng ý của Lệ Trí Thành.

Lệ Trí Thành chủ động hẹn gặp anh ta không phải vì sự hợp tác cụ thể,

mà là bày tỏ thái độ cầu hòa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.