THỜI GIAN TƯƠI ĐẸP - TẬP 2 - Trang 227

Hừ, lần trước đi Mỹ ai kêu mình không biết tiếng Anh? Hai năm nay chưa

bao giờ thấy anh động đến sách tiếng Anh bao giờ, còn nói tự học?

Lại “giả heo ăn thịt hổ”. Quả nhiên lúc đó anh dùng mọi chiêu để theo

đuổi cô.

Lâm Thiển trừng mắt với Lệ Trí Thành, anh mỉm cười ôm cô lên xe.

Trên thực tế, Lệ Trí Thành nói tiếng Anh rất giỏi. Hai ngày tiếp theo, anh

trực tiếp đàm phán với hai công ty sản xuất đồ da và túi xách thông thường
mà không cần Lâm Thiển làm phiên dịch. Cũng chẳng cần nhờ đến sự giúp
đỡ của cô, anh đã ký thành công hợp đồng độc quyền với hai công ty này ở
khu vực châu Á.

Cả hai công ty đều là doanh nghiệp địa phương, quy mô không lớn. Một

công ty chưa từng bán sản phẩm ra ngoài biên giới Italy, một công ty chỉ
phát triển ở miền Nam nước Ý. Vì vậy, khi Lệ Trí Thành đến bàn chuyện
hợp tác, bọn họ hết sức vui mừng, chi phí đại lý cũng không cao. Lệ Trí
Thành ký hợp đồng độc quyền trong năm năm, đồng thời ký hai đơn đặt
hàng có thể nói rất lớn đối với bọn họ.

Lúc rời khỏi tòa nhà văn phòng của đối phương đã là tầm chạng vạng tối.

Thị trấn nhỏ đèn đóm sáng rực, con đường dài ở phía trước là phố thương
mại, tập trung những nhãn hiệu nổi tiếng toàn cầu.

Lâm Thiển khoác tay Lệ Trí Thành, liếc qua túi tài liệu màu đen của anh,

có chút đắc ý: “Chúng ta cũng giàu quá đi, đến tận châu Âu đặt hàng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.