THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 160

Cô Cao thật tâm thích tôi và Trương Tuấn, hai đứa chúng tôi ở trong mắt

giáo viên khác thì hư hỏng không chịu nổi, âm trầm quái dị, nhưng trong
mắt cô ấy chúng tôi chẳng qua chỉ là những đứa trẻ chưa lớn, nghịch ngợm
xảo quyệt mà thôi, tuy nhiên cô ấy lại không biết rằng, thật ra tôi với
Trương Tuấn đều có sự trưởng thành, có tâm lý phức tạp hơn các bạn cùng
lứa tuổi nhiều.

Cô Cao bóc vỏ cam rồi đặt vào tay tôi, cười nói: “Em và Trương Tuấn về

sau có thể cùng đến thăm cô, mọi người còn có thể cùng nhau nói chuyện
phiếm.”

Tôi mỉm cười ăn cam, không hé răng.

Sau khi ra khỏi nhà cô Cao, tôi vừa đi vừa hối hận, nếu ngày hôm qua

đến chúc tết cô thì thật tốt. Tâm tình đang trùng xuống, thì chợt nghe thấy
trong một quán truyền ra tiếng hát của nhóm Tiểu Hổ

“Sâu trái tim bạn thành một chuỗi cuốn quanh trái tim tôi

sâu một cây cỏ may mắn

sâu một vòng tròn đồng tâm

kêu gọi tất cả chờ mong trong tương lai làm bạn với tuổi xuân

đừng để tuổi trẻ cô đơn…”

(Tiểu Dương : bài này có nhắc đến trong phần I – chương 10.)

Bây giờ bắt đầu lưu hành Lâm Chí Dĩnh, trên những hộp đồ dùng của nữ

sinh trong lớp đều dán ảnh của Lâm Chí Dĩnh, thế mà quán này vẫn bán
băng đĩa của nhóm Tiểu Hổ sao?

Tôi kinh ngạc đứng bên ngoài lắng nghe, sau đó bước nhanh rời đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.