THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 172

mới cho phép tôi vào lớp học. Nhưng thật ra tôi và thầy ấy đều hiểu, từ đầu
đến cuối tôi không giải thích lời nào với thầy ấy hết, cũng không thừa nhận
sai lầm, chiến dịch này của tôi và thầy ấy, thầy ấy đã thất bại, người thắng
cuộc chính là tôi!

Làm một con tuấn mã như chậu châu báu thực thất bại, thầy chẳng những

không thu phục được con ngựa non hoang dã là tôi, mà ngược lại còn kích
phát tiềm năng vô hạn của tôi, ở trên người tôi, thầy ấy đã nếm qua cái gì
gọi là suy sụp. Nhưng đối với tôi mà nói, thầy ấy thật sự là người thầy hiền
lương! Thầy khiến tôi từ nhục nhã phải đứng trên đống rác, đi bước một
thăng hoa, đứng thẳng trước mắt mấy ngàn người, làm cho tôi đứng một
tuần trên bàn đánh bóng, hơn nữa trong mấy ngàn người đó còn có hai
người, một người tên là Trương Tuấn, một người tên là Quan Hà. Sau
chuyện này, tôi không thể nghĩ ra trên đời còn có thể có chuyện gì đáng xấu
hổ hơn không.

Có sao? Đã không có!

Vì vậy, tính mạnh mẽ không chỗ nào sợ hãi của tôi rốt cuộc đã thành

công tuyệt mỹ!

Vào những năm đó, có một câu mắng chửi rất phổ biến, “Mặt mày còn

dày hơn cả tường thành uốn cong.” Tôi cảm thấy câu này dùng để hình
dung mình thì vô cùng đúng mức, tuyệt đối đừng trách móc tôi, da mặt của
tôi thật sự rất dy, vô cùng dày, cũng không phải chỉ là tường thành uốn
cong, mà là tường thành uốn cong rồi lại uốn cong.

(Tường thành uốn cong là hai lớp tường thành, kiểu như gập đôi một tờ

giấy thành hai lớp ấy.)

Chậu châu báu vừa phóng thích tôi về lớp, có lẽ từng có lo lắng và phẫn

uất, nhưng thầy ấy rất nhanh đã phát hiện tôi là người như con nhím, người
khác không chọc tôi, tôi cũng sẽ không để những cái gai của mình chọc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.