THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 189

người nghe thấy tiếng kêu đều hạ tầm mắt xuống thấp, thấy tôi chật vật trên
sàn.

Hóa ra, trong lúc lần tìm kính tôi đã tình cờ đến cái sofa mà bọn Trương

Tuấn ngồi. Vừa rồi nhìn chằm chằm vào Trương Tuấn, nên không phát hiện
ra Tiểu Ba cũng ngồi trong này. Anh ấy kéo tôi từ dưới sàn lên, cố gắng nén
nhịn mới không chửi ầm lên, “Em có biết vừa rồi nguy hiểm thế nào
không? Nhiều người như vậy, tiếng nhạc lại to, nếu em bị ngã thì chả có ai
chú ý đến em cả.”

Tôi ấm ức nói: “Em muốn tìm kính.”

Bạn gái Trương Tuấn thật có lỗi nói: “Xin lỗi nhé, em gái, chị không

nhìn thấy, chị sẽ mua cho em một cái kính mới.”

Tiểu Lục nói: “Tiểu Ba, cái bô của mày Vì chịu ảnh hưởng của những bộ

phim điện ảnh xã hội đen HongKong, nên hồi đó lưu hành gọi bạn gái là cái
bô, nhưng tôi lại rất rất ghét cách gọi này.

Tiểu Ba vội nói: “Không phải, bạn bình thường của em thôi.”

“Bảo con bé lại đây, mọi người cùng nhau uống vài chén, kết bạn kết bè

một chút.”

Tiểu Ba cười theo nói: “Em ấy vẫn còn nhỏ, không uống được rượu.”

Tiểu Lục cười không nói lời nào, bên cạnh hắn tự nhiên có người nói

thay, “Tiểu Ba bây giờ là ông chủ, tính khí cũng bạo hơn trước quá nhỉ,
ngay cả lời anh Lục nói cũng không nghe.”

Sợ Tiểu Ba khó xử, tôi túm áo anh ấy, ý bảo anh là không sao, chủ động

ngồi xuống cạnh anh.

Tiểu Lục đưa cho tôi một chén rượu vang nhỏ, “Học trường nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.