THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 529

“Mặt xanh là Đậu Nhĩ Đôn, mặt đỏ là Quan Công chinh chiến sa trường,

mặt vàng là Điển Vi, mặt trắng là Tào Tháo, mặt đen là Trương Phi…” (*)

Trong tiếng hát, trên đài có năm bức vẽ khổng lồ được giở ra theo thứ tự,

mà những bức vẽ đó chính là khuôn mặt xanh, đỏ, vàng, trắng, đen trong
câu hát, màu sắc rõ ràng, cực kỳ chói mắt.

Trong lúc hạ xuống những bức vẽ, Ngô Hạo và một nam sinh, hai nữ

sinh ăn mặc rất thời trang đi lên sân khấu, vừa đi vừa phối hợp hát nói biểu
diễn: “Nói thật mặt nạ trong kinh kịch rất đẹp, nhưng hát nói thì lại khó
hiểu, khó nghe, ai ai nha nha dài dòng, tiếng chiêng tiếng trống nhức cả
đầu, hát to đến vỡ cổ họng, cái này làm sao theo kịp trào lưu hiện đại, làm
sao thu hút được giới trẻ?”

Ngô Hạo thể hiện đầy đủ phong cách của chàng công tử ăn chơi, đầu đội

mũ lệch, đeo chiếc kính râm to, nghiêng đầu hếch cằm nhìn xuống sân
khấu.

“Thiên Vương màu tím cầm bảo tháp, ma quỷ màu xanh lá, màu vàng

kim là Hầu Vương, màu bạc là yêu quái, màu xám tro là tinh linh cười ha
ha, ha wa wa…” Giữa tiếng hát đó, bốn nam sinh to cao lớp tôi mặc quần
áo và đeo mặt nạ kịch chạy ra múa kiếm, theo thứ tự là Thiên Vương màu
tím, ma quỷ màu xanh lá, Hầu Vương màu vàng kim, yêu quái màu bạc.
Bốn nam sinh chia ra di chuyển quanh bức vẽ vừa giở xuống.

“Ông nội tôi tức giận nói đây văn hóa truyền thống, là kho báu nghệ

thuật của Trung Quốc, ngay cả người nước ngoài cũng vỗ tay khen hay,
nghệ thuật kinh kịch thật sự không đơn giản, bạn không hiểu gì thì đừng
nói hươu nói vượn, ông tôi giận đến mức bộ râu dựng ngược cả lên …”

Dù chỉ là áo bào cũ kĩ, chống gậy, vuốt bộ râu trắng, vừa đi vừa điểm

từng cái mặt nạ, bốn nam sinh phối hợp quơ quơ bức vẽ, Mã Lực mặc bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.