THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 574

không biết gì cả, ngủ vô cùng say sưa.

Có điều, oán giận rất nhanh đã tan tác.

Sáng sớm ngày hè, ánh nắng mặt trời xuyên qua cửa kính xe, chiếu vào

mặt cậu. Cửa kính xe màu xanh lam đậm, ánh sáng bị phân tán thành những
màu xanh lam đậm nhạt không đồng nhất, màu xanh nhợt nhạt vui vẻ nhảy
nhót trong xe, mà cậu cũng thật yên tĩnh, dưới tia nắng dìu dịu, cậu an ổn
chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.

Bỗng nhiên, hình ảnh từ rất nhiều năm trước hiện lên trong lòng tôi, ánh

mặt trời ngày hè xán lạn xuyên thấu qua tán cây, nước sông ào ào chảy qua,
cậu lẳng lặng nằm ngủ trên tảng đá lớn, cơn gió ấm nóng thổi qua đầu ngón
tay chúng tôi, thật ấm áp, thật ấm áp…

Bất tri bất giác, hóa ra thời gian đã trôi qua nhiều năm như vậy rồi, chúng

tôi đã trở thành những học sinh trung học phổ thông mà trước đây cảm giác
như rất xa xôi.

Lòng tôi lúc này mềm mại như đóa hoa tháng tư, dường như có thể rơi lệ

ngay lập tức, tôi lặng lẽ kéo rèm che lại, che đi ánh mặt trời, ngả đầu tựa
người vào lưng ghế, lẳng lặng nhìn cậu.

Đã rất lâu rồi, rất lâu rồi tôi không nhìn kỹ cậu, những năm gần đây, tầm

mắt tôi hễ cứ đảo đến bóng dáng cậu, liền lập tức dời đi, hoặc chỉ dùng
khóe mắt đuổi theo bóng dáng cậu.

Cậu ngủ rất lâu, tôi cũng nhìn cậu rất lâu.

Không báo trước gì cả, cậu đột nhiên mở mắt, tầm mắt hai người bất ngờ

đối diện nhau, tôi ngẩn ra, lập tức kinh hoảng quay đầu, nhưng cũng lập tức
ý thức được phải không để lại dấu vết gì, vì thế làm bộ mình ngồi lâu
không thoải mái, cố ý xoa xoa cổ, quay đầu sang trái rồi lại sang phải, coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.