THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 625

Tôi và Trương Tuấn mua hai chai nước, ngồi trên ghế cạnh vườn hoa,

vừa chờ vừa nói chuyện.

Tôi thấy hơi lạ vì phản ứng vừa rồi của cậu, liền hỏi: “Trước đây cậu

không tới cổng trường xem à? Năm trước khi có thành tích thi vào trường,
cũng đông người như thế này.”

“Đây là lần đầu tiên tớ đến xem kết quả thi

Tôi lại nghĩ tới Quan Hà nói cậu đi Thượng Hải chơi, liền hỏi: “Chơi ở

Thượng Hải có vui không?”

“Cũng không tệ lắm, nhưng không vui bằng ở Bắc Kinh và Thanh Đảo.”

Trong mắt cậu có ý cười, tôi cố ý làm như nghe không hiểu, uống nước,

nhìn hết bên này rồi nhìn sang bên kia, chỉ là không nhìn cậu, nhưng ngọt
ngào trong ánh mắt lại không giấu được.

“Trương Tuấn, La Kì Kì.”

Quan Hà mặc váy liền màu tím đứng trước mặt chúng tôi, chắc vì đây là

lần đầu tiên thấy tôi và Trương Tuấn nói cười với nhau, nên cô ấy rất kinh
ngạc.

Ý cười của tôi cứng lại, Trương Tuấn ngồi dịch về phía tôi, để dành chỗ

cho Quan Hà ngồi.

Quan Hà ngồi cạnh cậu, nói: “Tớ không biết hôm nay cậu đến xem bảng,

nếu không đã mang đĩa của Lâm Ức Liên đi.”

“Không sao, tớ cũng không nghe, tớ có rất nhiều đĩa của cô ấy, nếu cậu

muốn nghe, lúc nào rỗi đến nhà tớ chọn.”

“Vậy thì tốt quá!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.