THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 650

đó.

Tôi nói: “Cùng ăn với bọn tớ đi, tớ mời.”

Cô ấy cười lắc đầu: “Để lần sau nhé, hôm nay tớ đi với mẹ rồi.”

Cô ấy chỉ vào quầy bán món cay nóng cách đây không xa, lúc nhìn thấy

mẹ cô ấy, tôi kinh ngạc ngây người, người phụ nữ tiều tụy gầy yếu kia thật
sự là mẹ Lâm Lam sao? Năm đó nhìn cô ấy còn trẻ hơn mẹ tôi đến mười
tuổi, nhưng bây giờ xem ra còn già hơn mẹ tôi đến mười tuổi, nhưng cái
này vẫn chưa phải điều đáng buồn nhất, mà điều đáng buồn nhất là cô ấy
không để ý đến bản thân mình nữa, ăn mặc không hề thời trang mà lại tùy
ý, để lộ ra sự nghèo túng của mình.

Bởi vì rất khiếp sợ, nên cho dù tôi vốn giỏi che giấu cảm xúc, cũng

không thể che giấu nổi, Lâm Lam dường như hoàn toàn hiểu được suy nghĩ
của tôi, thờ ơ nói: “Người đàn ông kia nói không thể chịu nổi áp lực nên bỏ
đi, tình yêu của bà ấy đã chết. Nhìn bộ dáng bây giờ của bà ấy, tớ cảm thấy
thật đáng thương, lại cảm thấy đã hết giận. Năm đó tất cả mọi người đều
khuyên nhủ, tớ cũng óc cầu bà ấy, nhưng trong lòng bà ấy chỉ có người đàn
ông kia, trong mắt bà ấy, tớ và bố tớ đều kém tình yêu vĩ đại của mình, bây
giờ, rốt cuộc cũng phải nhận lấy hậu quả xấu.”

“Cậu có tính toán gì không?”

“Tớ đã quyết định sau khi tốt nghiệp sẽ trở lại, bây giờ bà ấy chỉ có tớ.

Thật buồn cười, tớ vì mẹ mình mà trốn khỏi nơi này, nhưng lại vì mẹ mình
mà trở về nơi này.”

Tôi yên lặng nhìn cô ấy, không thể nói cái gì, cũng không có khả năng

nói cái gì.

“Bố tớ lại kết hôn, đứa con sinh ra với người vợ mới đã có thể nói

chuyện điện thoại với tớ, gọi tớ là chị. Cuộc sống mới của bố tớ vừa mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.