THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 651

bắt đầu, còn đời này của mẹ tớ đã hết rồi.” Lâm Lam lạnh lùng châm biếm,
“Đàn ông và phụ nữ không giống nhau, đàn ông cho dù bốn mươi tuổi cũng
có thể phạm sai lầm, đàn ông có thể ‘Lãng tử hồi đầu quý hơn vàng’, phụ
nữ chỉ có ‘Một kiếp sa chân muôn kiếp hận’, phụ nữ không cần nói bốn
mươi tuổi, mà ngay cả khi mới mười lăm tuổi, chỉ cần đạp sai một bước, sẽ
hủy hoại tất cả cuộc đời của mình.”

Lâm Lam không nói mười bốn tuổi, cố tình nói mười năm tuổi. Nhớ tới

Hiểu Phỉ, thần sắc tôi lại buồn bã, Lâm Lam biết rõ chỗ đau của tôi, lại vẫn
cào lên chỗ đau ấy. Tôi nhìn cô ấy chằm chằm, cô ấy lại giả bộ hồ đồ, khóe
miệng giương lên, nụ cười rất khéo, nhìn như một cô gái bình thường ở lứa
tuổi này.

“Cả đời này tớ tuyệt không tin vào tình yêu. Đàn ông chỉ biết dệt hoa trên

gấm, chỉ khi cậu xinh đẹp, anh ta mới có thể đến yêu cậu, khi cậu xấu xí,
nghèo túng, anh ta sẽ chạy trốn còn nhanh hơn bất kỳ ai khác. Kì Kì, cậu
hãy nhớ kỹ, vĩnh viễn phải yêu bản thân mình nhất.”

Lâm Lam nắm lấy tay tôi, trong mắt có nỗi lo lắng chân thành, lúc này

tôi mới phản ứng lại điều ám chỉ của cô ấy, xem ra cô ấy đã nghe được mấy
tin đồn vỉa hè giữa tôi và Trương Tuấn, Trương Tuấn ăn chơi nổi tiếng, cô
ấy sợ tôi chịu thiệt.

Chúng tôi gần như không liên lạc với nhau, nhưng đại khái thật sự là

quân tử chi giao đạm như thủy [2], nếu không với tâm tính lãnh đạm như
bây giờ của cô ấy, tuyệt đối sẽ không tùy ý rộng mở trái tìm mình cho
người khác xem.

[2] Quân tử chi giao đạm như thủy: sự giao thiệp giữa người quân tử với

nhau trong như nước lã. Ngày xưa, có khi hai người bạn (hay hai tình nhân)
gặp nhau, chỉ ngồi hằng giờ không nói năng gì. Họ đã đối diệnđàm tâm mà
tâm tình lại thông cảm sâu sắc với nhau, đượm đà tha thiết hơn bao nhiêu
lời môi miếng dông dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.