THỜI NIÊN THIẾU KHÔNG THỂ QUAY LẠI ẤY - Trang 742

trên bục giảng. Quanh Trương Tuấn và Quan Hà, ánh sáng vô cùng mờ mịt,
Quan Hà có vẻ u sầu, vẻ mặt Trương Tuấn lại dịu dàng, dưới ánh đèn mờ
mờ làm động lòng người.

Tôi đứng ở chỗ tối ngoài lớp học, yên lặng nhìn họ rất lâu, ngóng trông

Trương Tuấn có thể phát hiện ra tôi, nhưng không có chuyện gì xảy ra hết,
tầm mắt Trương Tuấn thậm chí còn không dời khỏi khuôn mặt Quan Hà.

Tôi xoay người, chậm rãi đi ra hành lang.

Hai ngày sau đó, tôi vẫn không để ý đến Trương Tuấn, anh cũng không

xuất hiện trước mặt tôi, tuy nhiên, mỗi ngày tan học không ngại đường xa
mà đưa Quan Hà về nhà.

Sáng thứ sáu, tập xong bài thể dục tập thể, lúc đi vào khu lớp học, thấy

Trương Tuấn đang đi cùng đám bạn, nói nói cười cười chuyện gì đó.

Nhìn thấy tôi, Cổ công tử nói: “Ôi, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến liền,

Trương Tuấn, nhanh đến xin chỉ thị của công chúa điện hạ nhà cậu đi.”

Tôi lạnh lùng nhìn anh một cái, không để ý đến anh, lập tức bước đi.

“Kì Kì, Kì Kì.”

Trương Tuấn liên tiếp gọi hai tiếng, tôi cũng không quay đầu, những

tiếng cười đùa đằng sau lập tức tẻ ngắt.

Tôi vốn tưởng buổi trưa anh sẽ đến tìm tôi, nhưng anh chẳng những

không đến tìm tôi, mà còn ở chung một chỗ với Quan Hà, không ngừng nói
chuyện với cô ấy.

Buổi chiều, Thẩm Viễn Triết hỏi tôi: “Tớ có hai vé xem phim, cậu có đi

cùng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.