thân phải kiên c
Nhưng, anh không thể!
Anh chỉ có thể nhìn cô cô đơn cố gắng, cô đơn nuốt nước mắt vào lòng,
cô đơn mỉm cười đối mặt với thế giới này.
Trưởng thành vốn đi cùng với đau đớn, kiên cường vốn là do tầng tầng
miệng vết thương kết thành vết chai dày.
Kì Kì lại bay nhảy về phía trước, giống như một chú chim nhỏ hạnh
phúc.
Mặc kệ gặp bao nhiêu khó khăn, cô cũng nhất định có thể dũng cảm kiên
cường đánh bại chúng.
Anh đi theo sau cô, nhìn bóng dáng quật cường của cô, trong lòng có
chua xót, có v mừng, còn có cả tự hào.
Một chiếc xe đạp đi qua người anh, người trên xe để ý nhìn Kì Kì, tốc độ
chậm lại, chờ Kì Kì đi qua mình, người đó dừng xe, chào hỏi Kì Kì, đó là
người vừa trở thành trạng nguyên của tỉnh, Trần Kính.
Trần Kính dắt xe đạp đi bên cạnh Kì Kì.
Vì trên đường không có xe cộ qua lại, vô cùng yên tĩnh, lại thuận chiều
gió, nên những câu đối thoại của hai người đều rơi vào lỗ tai Tiểu Ba.
Kì Kì nói: ” Buổi sáng tớ đi xem kết quả thi, chúc mừng cậu.”
Trần Kính không có hứng thú bàn luận về thành tích của mình, mà lại
quan tâm đến thành tích của Kì Kì: ” Tớ nhìn thấy kết quả thi cuối kỳ của
cậu, có phải chịu đả kích rất lớn không, vẫn còn kiên trì chứ?”